QUY LUẬT PHÁT TRIỂN
Rắn muốn lớn, phải lột da
Đàn ông đại nghiệp, phải qua hạn vùi
Không bệnh, của đi thay người
Không lột - Rắn chết, không hạn Trời - nghèo lâu
Hai lăm, ba bảy ngờ đâu
Bốn chín - năm ba, mày râu tai nàn
Bao kẻ triệu hồi thiên đàng
Không ngờ hết số, tuổi đang đạt thành
Không nứt vỏ, không mầm xanh
Không da lột, Rắn không thành lớn hơn
Càng nắng gắt, càng mưa tuôn
Không kéo tạ nặng, không hơn cơ màu
Người không lập thất, khác đâu
Bốn năm mươi vẫn nhàn lao như hồi
Kẻ lập gia, con khổ đời
Thêm người thêm của, ý Trời đã an
Sông thiên nhiên, luôn chảy cong
Phát triển thì phải theo dòng tự nhiên
Thuận Thiên thì mới trường Thiên
Người đến Trái Đất, khổ điên, học mà
Kiếp sau lên - xuống, tuỳ toà
Trời căn công tội chúng ta đã làm
Tu học cực khổ, dài đàng
Hưởng thụ sướng lắm, ngắn hàng vậy thôi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét