Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018
Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018
KIẾP NGƯỜI ĐỂ TU HỌC
KIẾP NGƯỜI ĐỂ TU HỌC
Chủ Tịch trọng bệnh, rồi cũng Tịch
Bí Thơ bí thở, cũng xong đời
Tỷ phú chết rồi, đem gì nhỉ?
Chỉ đem công tội muôn kiếp rồi
Công tội gần ngang, đầu thai tiếp
Cố mà tu học trong kiếp này
Người trả hết tội, công cao ngất
Sẽ chuyển kiếp lên những cung trời
Người tội như núi, công chẳng có
Một đời phá - ác, sống lật lường
Chuyển kiếp mang lông đội sừng nhé
Trả nợ trần gian, chớ khóc thương!
Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2018
Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018
Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018
Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018
BUÔNG TÂM XUỐNG (3)
BUÔNG TÂM XUỐNG (3)
Buông tâm xuống, ngồi Hoa Sen trầm lắng
Thở nhẹ nhàng, tâm hồ vắng mây qua
Là thời khắc ta về trong Thượng Đế
Lâng lâng dịu dàng, tỉnh thức mơ hoa
Buông tâm xuống, như Gấu Nâu Đông giá
Thượng Đế dạy, ngủ Đông quá trăm ngày
Chờ Xuấn tới, mới chợt bừng tỉnh giấc
Ra khỏi hang, kiếm miếng nhét bụng đầy
Buông tâm xuống, như Dơi treo vách đá
Thượng Đế dạy, ngủ yên quá Đông dài
Tim rất chậm, hơi thở như dừng hẳn
Khi Xuân về, Dơi bừng tỉnh, vụt bay
Buông tâm xuống, như “Cá Phổi” sông cạn
Thượng Đế dạy, ngủ tránh hạn mùa Hè
Thở rất chậm, trong kén đất tám tháng
Chờ mưa ngập, nước lai láng trườn ra
Buông tâm xuống, như Ếch trong băng giá
Thượng Đế dạy, ngỡ đông đá toàn thân
Trông như chết, nhưng thật không hề chết
Mùa Xuân về, băng tan hết, sống nhăn
Buông tâm xuống, Người về trong Thượng Đế
Đấng toàn năng, dạy vạn vật tồn sinh
Chữa lành hết những tổn thương thể xác
Người gọi “Thiền”, hay ngủ cách “Đông miên”!
Thứ Ba, 4 tháng 9, 2018
Thứ Hai, 3 tháng 9, 2018
Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2018
Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2018
ĐỜI NGƯỜI NHƯ THUYỀN LÁ
ĐỜI NGƯỜI NHƯ THUYỀN LÁ
Đời người như thuyền lá
Bồng bềnh xuôi theo dòng
Biết gì chờ phía trước?
Chỉ biết đoạn trường xong!
Ai trẻ từng gian khó
Thiếu thốn khổ chập chồng
Dẫu sau giàu muôn có
Dám quẳng tiền xuống sông?
Trải nhất sinh thập tử
Thấy mắt thần chết cười
Trở về từ cận tử
Còn dám phung phí đời?
Cô đơn người mới lớn
Nhưng trải dài cô đơn
Mới trọng tình, trân quý
Dám coi thường người bên?
Đời người như thuyền lá
Bồng bềnh xuôi theo dòng
Cái mong manh - vững chắc
Đức năng sẽ trường tồn!
PNP-SG-01/9/2018
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)