Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

ĐỜI DO NƠI LỰA CHỌN


ĐỜI DO NƠI LỰA CHỌN


Khi còn trẻ lựa chọn
Bạn trai/gái cho mình
Nào ai ngờ đã chọn
Đường tình úa hay xanh

Lập gia muốn nhanh - dễ
Chọn đẹp mã, danh cao
Tệ nữa, chọn giàu - chức
Thường trèo cao té đau

Lớn chọn nghề theo học
Mấy ai nghĩ nghiệp đời
Thích oai - dễ, chọn lính
Là chọn thép trui rồi

Mới lập gia ngại cực
Con sanh ít dễ lo
Hai chục năm thảng thốt
Con đi hết, bệnh co

Có tiền, mua nhà - đất
Trải hai chục năm sau
Mới hay rộng, dễ cất
Trải rồi mới tiếc đau

Dân - nước do lãnh đạo
Chọn đường lúc ban đầu
Chọn bạo lực nhanh chóng
Đói nghèo dốt đeo sầu

Chọn cây thấp làm tổ
Làm sao chim an thân
Cuộc đời do lựa chọn
Nhanh - rẻ - tham, thường thâm
PNP-SG-26/02/2017

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

ĐỜI NGƯỜI HỮU HẠN


ĐỜI NGƯỜI HỮU HẠN


Trẻ ngỡ sức vô biên
Thực ra là có hạn
Ba tỷ rưỡi lần đập
Trái tim người ngưng thôi

Gấp tim đập 90 (90 nhịp/phút)
Tuổi thọ người bảy chục
Thanh tĩnh đập sáu chục (65 nhịp/phút)
Tuổi thọ được tròn trăm

Dù to khoẻ như vâm
Hay thanh tao vóc Hạc
Nghèo hay giàu tiền bạc
Sang - hèn đều như nhau

Hãy suy nghĩ cho sâu
Đời ngắn/dài tuỳ chọn
Sớm xác định sứ mệnh
Sống vui - vẹn, rồi đi

Đừng khờ dại sao y
Sống cuộc đời người khác
Hay căm hận - tranh - ác
Núi bạc, chết buông tay
PNP-SG-24/02/2017

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

TU CHÙA, TU CHỢ, TU NHÀ


TU CHÙA, TU CHỢ, TU NHÀ


"Khó nhất là tu tại gia
Khó nhì tu chợ, khó ba tu chùa"

Tu chùa có pháp quy chùa
Có hàng có lối, siêng - hùa là xong

Tu chợ, tu giữa đám đông
Toàn người chụp giật đâm hông, khó hiền
Tu tâm giữa chốn tranh tiền
Không gian không lận, đủ tiền nuôi gia ?

Tu chợ dễ hơn tu nhà
Cha mẹ - chồng vợ, chạm va mỗi ngày
Chén trong sóng, còn khua đây
Sống chung phải đụng chất đầy tháng năm
Làm sao tâm vẫn bình an ?
Ở nhà tu đạt, Niết Bàn không xa

Tu chùa, giải thoát mình ta
Tu chợ, giải thoát cả ta lẫn đời
Tu nhà chánh quả, thấu trời ...
PNP-SG-14/02/2017

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

TÀI SẢN & TIÊU SẢN

Image may contain: sky

TÀI SẢN & TIÊU SẢN

"Tài sản" là thứ ta sở hữu
Làm tiền về nặng trĩu túi ta
"Tiêu sản" là thứ ta mua sắm
Làm hao tiền, nhẹ vắng túi nhà

Có hai người đồng bạn giáo chức
Cùng vất vả cày cuốc yêu nghề
Người dạy sô tư vấn khắp nước
Người lên chức, lương đúp, bổng huê

Hai mươi năm dày công tích luỹ
Cả hai người đều nghĩ xây nhà
Người có chức xây "biệt thự ở"
Người dạy sô xây "nhà người ta" (xây cho thuê)

Xây biệt thự xa hoa tráng lệ
Thêm xe hơi đủ bệ sang giàu
Anh có chức người đời ngưỡng mộ
Biết hưởng thụ, khi đã thay màu

Anh dạy sô xây nhà cho mướn
Ở nhà cũ, khiêm tốn âm thầm
Được cái nhàn, khỏi làm nhiều nữa
Vì đã có tiền thuê đỡ đần

Bẵng vài năm, anh cao chức rớt
Vì dính vào vụ "rút công trình"
Đổ bể ra lùm xùm nhăng nhít
Có vợ con lại vướng nhân tình

Bạn bè trách, đã giàu sang thế
Sao còn tham tiền dế, bỏ voi ?
Người hiểu đời, thở dài, tất yếu
Sắm "tiêu sản" càng lớn, vậy thôi ! ...

Sắm xe hơi đi chơi : Tiêu sản
Xe kiếm tiền : Tài sản, khác xa
Nói vậy, vợ : Tiêu sản/Tài sản ?
Tuỳ theo người, theo cảnh mỗi nhà

Các bạn hãy điểm lại mua sắm
Những gì "tài sản" lớn thì mua
Những gì là "tiêu sản", hạn chế
Nếu không muốn, nửa đời nghèo - thua
PNP-SG-11/02/2017

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Chiều Long Xuyên


Chiều Long Xuyên

Trung thu trăng sáng treo giữa trời
Sau ngày u ám bão xa khơi
Xe đi trăng đuổi như quyến luyến
Cùng ta rong ruổi chốn xa xôi

Ô hay trăng vướng cầu Mỹ Thuận
Bị rơi chìm xuống dưới sông Tiền
Tan ra thành muôn hoa đăng sáng
Lung linh rực rỡ ngỡ sông tiên


Ôi không, hoa đăng là những đèn
Thuyền ai neo đậu sáng sông đêm
Nhầm tưởng trăng thu rơi vụn vỡ 
Ngẩng nhìn chị Hằng vẫn theo bên 

Trời đêm trong lạnh gợn chút mây
Trăng Thu tỏa sáng vặc đất trời
Phà qua sông Hậu sóng dào dạt 
Tàn đêm lấp lánh ánh sao trôi

Lái đò từng trải bao bến đời
Mà qua Hậu Giang lòng chơi vơi
Trào dâng sức sống hồn bay bổng
Kiếp trước nào ta từng đâu đây

Bờ kè Long Xuyên cùng chiến hữu
Cạn ly tưởng nhớ "người Buông xuôi"
Còn đâu "hoành hành quán xá" nữa
Vong linh phảng phất chiều heo may

Này chim bói cá rình chi đó
Trên cọc chênh vênh cuộc đời ta
Có nghĩa gì đâu dài hay vắn
Được mất vài con đời vẫn qua

Trung Thu ngồi nhậu nơi đất khách
Mà nghe cảm giác từng xa xưa
Đêm rơi trăng sáng soi nghiêng bóng
Uống nào bạn ơi sầu cạn chưa !
   PNP-02/12/2009
(Lúc sinh thời ngồi nhậu với bạn bè, anh Buông hay đọc câu "Lơ thơ tơ liễu buông mành / Hoành hành quán xá một mình Huỳnh Buông")

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

ÁC NGHIỆP : LỜI THÌ THẦM CỦA QUỶ


ÁC NGHIỆP : LỜI THÌ THẦM CỦA QUỶ


Nghiệp (kamar) như lời thì thầm của quỷ
Vẫn âm thầm xúc xiểm thủ thỉ bên tai
"Nói nộn nói nại", lói nhầm mãi "nai dzai"
Làm bộ trưởng, mà vẫn hoài "lói ngọng"

Cờ đến tay, quỷ xúi mình lật lọng
Ta thượng phong, phụ tình - tiền có sao
Mất tín nhiệm, người đời rỉ tai nhau
Đừng làm thân với đầu trâu chày bửa

Rồi thời gian như bóng câu qua cửa
Hết thời rồi, bạn hàng chửa còn ai
Mối quan hệ, theo tình - tiền gió bay
Để mạt vận, cùng nợ đầy tai tiếng

Đêm chập chờn giấc ngủ vùi răng nghiến
Con cái nghiện, chơi tứ chiếng giang hồ
Mạt, vợ/chồng cũng dứt áo theo bồ
Đau thẫn thờ, thấm câu : "Đời ! Chó cắn áo rách"

Lời thì thầm của quỷ, chính là tiềm thức
Luôn theo ta, như cái ách luân hồi
Đã là nghiệp, đâu thoát dễ hỡi người ?
Phải thật tâm mới giải đời oan trái

Giải nghiệp dày, thì dẫu trai hay gái
Dù đẹp tốt, giàu sang mấy, vậy thôi
Chưa giải nghiệp, ba lần lập thất vẫn đơn côi
Giàu Thạch Sùng, vẫn đến hồi phá sản

Muốn giải nghiệp, thật ra khá đơn giản
Nghĩ - hành động, luôn căn bản nằm lòng
Tốt cho mình, tốt cả người, hành thông
Hại cho người và cho đời, nhớ tránh

Nếu có đạo, luôn cầu nguyện sửa tánh
Hay đọc kinh, siêng niệm chú "từ bi"
Theo thời gian, ác nghiệp dần tan đi
Nghiệp đã giải, may mắn thì tự đến

Nghiệp giải rồi, ánh mắt thôi lúng liếng
Tiếng thì thầm nay hoá tiếng nhân từ
Không tổn hại người, trong cả giấc ngủ mơ
Mặt hiền từ, toả ánh "Chân - thiện - nhẫn"
PNP-SG-01/02/2017(Mùng 5 Tết)