Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2019

Những câu nói hay thấm tận xương


NHỮNG CÂU NÓI HAY THẤM TẬN XƯƠNG
                    (Sưu tầm)

1. Khi còn sống, con người thường hay cho rằng ngày mai còn dài, thiếu gì cơ hội để gặp gỡ nhau, nhưng thực ra, đời người là một phép trừ, gặp nhau một  lần cũng là đã bớt đi một lần gặp gỡ.

2. Trong những lúc nóng nảy, giận dữ, tuyệt đối không dùng những lời lẽ cay nghiệt, tuyệt tình làm tổn thương người yêu thương chúng ta.

3. Đừng chỉ dùng cái tai đi tìm hiểu người khác.

4. Có những lúc, không có lần sau, không có cơ hội lặp lại, không có sự tạm dừng rồi lại tiếp tục. Có những lúc, bỏ lỡ hiện tại sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội trong tương lai.

5. Dùng thái độ cam tâm tình nguyện, bạn sẽ có một cuộc sống an nhiên dù gặp phải bất cứ cảnh ngộ nào.

6. Tất cả các vấn đề suy cho cùng đều là vấn đề của bản thân.

7. Khi người ta nghèo, phải ra ngoài kiếm sống, lăn lộn mà ít có thời gian ở nhà. Giàu rồi, phải ở nhà nhiều hơn, hạn chế ở bên ngoài, đó mới là nghệ thuật sống.

8. Có những lúc, bạn rõ ràng đã tha thứ cho người đó nhưng chúng ta không thể vui lên được, đó là bởi bạn đã quên mất việc tha thứ cho bản thân mình.

9. Mỗi một người, có sinh sẽ có tử, nhưng chỉ cần chúng ta sống, chúng ta phải sống theo cách tốt nhất. Có thể không có tình yêu, không có danh hiệu nhưng không thể không có niềm vui.

10. Những thứ bản thân ta không cần đến, có tốt đến đâu cũng chỉ là rác.

11. Tuổi trẻ là tài sản, là sự giàu có lớn nhất của đời người. Mỗi chúng ta cần nhân thêm thời khắc đáng trân trọng đó, dù nghèo khó cũng không cần phải sợ hãi.
Hiểu cách bồi dưỡng bản thân, hiểu thế nào là những thứ quý giá, hiểu nên đầu tư vào đâu, hiểu nên tiết kiệm ở chỗ nào, đó là những điều quan trong nhất trong suốt cả đời người.

12. Có một ngày bạn sẽ hiểu, lương thiện sẽ khó hơn thông minh. Thông minh là thứ trời phú còn lương thiện, đó là một lựa chọn.

13. Bạn lợi hại đến mức nào không nằm ở việc bạn quen biết bao nhiêu người mà thể hiện ở lúc bạn gặp hoạn nạn, có bao nhiêu người quen biết bạn.

14. Với những việc không cần giải thích, bắt đầu từ thời khắc bạn mở miệng, bạn đã thua rồi!

15. Một khi số tiền mà cuộc sống cần đến đã đủ, hạnh phúc lớn nhất là dùng thu nhập của bạn hoàn thành giấc mơ của bạn, dang rộng đôi cánh của bạn để làm những điều mình thích. Hãy để sinh mệnh được trải nghiệm những chuyến đi khác nhau!

16. Đừng phung phí quá nhiều tiền vào việc mua sắm quần áo, mua ít đi một chút nhưng hãy đầu tư vào vài bộ thực sự "chất".
Hãy thay đổi không khí bằng việc ra ngoài dùng bữa, mời khách ăn uống. Nhưng nếu mời, hãy mời những người có lý tưởng, có suy nghĩ, nỗ lực hơn mình để học hỏi, trau dồi bản thân.

17. Phụ nữ không có sức cuốn hút mới nói đàn ông trăng hoa, đàn ông không có thực lực mới cảm thấy phụ nữ thực dụng.

18. Hãy nói một lời xin lỗi với bản thân, những năm qua, hẳn có rất nhiều người đã không học được cách yêu chính bản thân mình!

19. Khi nghèo nhất định cần rộng rãi, giàu rồi, chớ có vung tay quá trán. Sinh mệnh đã khôi phục được sự giản đơn, đã trở nên yên bình trở lại nhưng hành thiện nhiều hơn là điều cần thiết.

20. Con người ta khi nghèo không nên tính toán chi ly, cũng không phải uốn mình nịnh nọt người khác, đó gọi là người nghèo nhưng chí không nghèo.
Khi giàu, phải học cách đối xử với người khác tốt hơn khi người khác đối tốt với mình, phải biết nâng lên, đặt xuống, biết trân trọng nhưng cũng cần biết buông bỏ.


Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2019


CÁCH NGHĨ VIỆT

Dân Việt sĩ-nhược-tham-nô-lỏi-dối
Phan Bội Châu, chê “Tư tưởng tối, gia nô”
Nhưng thắc mắc, đâu ra tư tưởng đó?
Bắc-Trung-Nam mức độ khác xa bờ
Cả nghìn năm, tăm tối dài Bắc thuộc
Bị tàn sát, và đầu độc nhân tài
Trí - Phú - Địa - Hào cơ hồ tận diệt
Khuyến duy trì bệnh văn nhược, dở hơi
Giành độc lập thì triều độc phong kiến
Lại ngu dân hủ Nho nhiễm sách Tàu
Khuyến lan tràn cái tinh thần “Tử viết”
Càng hèn ngu, vua càng dễ trị lâu
Chỉ khuyến khích cho học văn, cấm võ
(Bên Tàu có Trạng Văn, Trạng Võ, ta chỉ có Trạng Văn)
Hèn ngu dân không cho ngó ra ngoài
Cứ mở miệng, là muôn tâu-thưa bẩm
Nghĩ đúng đàng, nhưng miệng nói nẻo sai
Phép cai trị là phải chia để trị
Khuyến đấu-tố và hèn ngố lật lường
Không cho chúng tin nhau, đoàn kết lại
Không cho tài được kết trái đơm bông
Dùng bọn hèn, nhân cách đen, đốn mạt
Chúng sẽ chèn, quỳ bám chặt, trung thành
Biến số đông thành bể cát rời rạc
Bằng nghi ngờ và khiếp nhược, lỏi lanh
Rồi đất nước trăm năm dài thuộc Pháp
Mưu dễ trị, chia ra khác 3 kỳ
3 chế độ : Thuộc địa, bảo hộ Pháp
5 thế hệ, người Việt dần quen đi
Xứ Nam Kỳ : Thuộc địa thuộc quyền Pháp
Theo văn hóa và nếp sống Pháp luôn
Nên sớm quen với dân chủ phóng khoáng
Nói - làm thực, trăm năm thoáng quen đường
Xứ Bắc Kỳ và Trung Kỳ : Bảo hộ
Trên danh nghĩa vẫn rất sợ vua quan
Vẫn triều đình, vẫn lớp lang thưa bẩm
Nghĩ trong lòng, nhưng khi nói một đàng
(Và mọi phấn đấu nỗ lực cá nhân chỉ mong được làm vua quan
Đến nỗi một viên Toàn Quyền Pháp phải thốt lên -
Mỗi người dân An Nam có 1 ông quan ở trong bụng !)
Từ Giáp Ngọ (1954) tạm chia đôi đất nước
Bắc Bến Hải, phải theo bước cờ hồng
Trải đấu tố, thời cải cách ruộng đất
Buộc người ta, nói nghĩ khác, giữ mồm
Nào trẻ 13 người tẩm xăng đốt nổ văng kho đạn
Nào ông già bắn phát đạn súng trường hạ rớt máy bay
Giả hay thật nghe mãi cũng quen tai …
Hai chục năm, chiến tranh và bao cấp
Làm người ta thành ra rắp sáo khuôn
Tất mọi thứ đều một chiều trên rót
“Đã có Liên Xô chịu”, là câu “Hot” đời thường
Dân Nam Kỳ vì trăm năm thuộc Pháp
Tiếp cộng hòa hai mươi mốt năm dài
(1954-1975)
Quen tự do, cứ nghĩ sao nói vậy
Đến 75 thì thời thế đổi thay
Thời thuộc Pháp, cách nói dân Trung-Bắc
“Nhờ hồng ân như mưa móc ơn vua …”
Từ 54, thì “nhờ ơn Đảng-Bác …”
Dân miền Nam, không nói thế bao giờ
Điều kiện sống xem ra quan trọng lắm
Xứ Bắc-Trung, bão-lụt-rét-hạn chằng
Ăn mùa này phải lo ngay mùa tới
Kiếm được 10 chỉ xài tối đa 5
Xứ miền Nam quả thiên nhiên ưu đãi
Hiền Nắng-Mưa, đất bồi bãi bạt ngàn
Chẳng bão gió chẳng hạn chằng rét mướt
Kiếm được 10, xài Rằm lướt (15) mới hoang
Quen tự do, nay thiếu khổ, chuyên chính
Dân miền Nam ào ạt dính vượt biên
(Miền Bắc-Trung, cũng có vượt nhưng ít
Cam chịu quen với đói khổ đời mình)
Sống thời nào, phải cố theo thời đó
40 năm thống nhất, chật vật lắm thăng trầm
Trăm năm khác, 40 năm chung, vẫn khác
Sức sống miền Nam vẫn dào dạt âm thầm
Rồi đổi mới kinh tế lên đôi chút
Về chính trị vẫn cứng gắt như xưa
Vẫn tập trung cho tập đoàn nhà nước
Và “xin-cho” là cơ chế quan-vua
Cách nghĩ nguy “Cha chung không ai khóc”
Và thói quen, phải luồn lách-lụy-lòn
Vẫn nằm lòng quan chức Nam-Trung-Bắc
Nhưng ảnh hưởng với dân chúng khác hơn
Với quan chức, khôn lỏi, tham vơ vét
Thường đưa ra những chính sách “quỷ sầu”
Kiểu “muốn mua xe hơi phải chứng minh chỗ đậu …”
Chuyện “Có Khẩu được mua nhà, có nhà mới được cấp Khẩu”, đã quên đâu
Dân Trung-Bắc, kinh tế khó, tranh gắt
Mua việc đắt, sợ Sếp gắt hơn trời
Quen nếp nghĩ và tác phong “quan cách”
Vào miền Nam, Sếp dân dã “như người”
Người Bắc-Trung nói “Chắc chắn” là “Có thể”
Còn họ nói “Có thể” là “Không có gì”
Người Nam nói “Chắc chắn không” là “Không có chi”
Ra miền Bắc-miền Trung mua-ăn cái gì, cũng phải hỏi giá trước
40 năm dù trên danh thống nhất
Về văn hóa-nếp nghĩ, 3 vùng rất khác nhau
Từ cách nghĩ, cách làm ăn, cách sống
Bạn không tin ? Đi cho thấm bể dâu
Nhiều người chê, trí thức Việt lười nghĩ
Mấy chục ngàn Giáo Sư - Tiến Sĩ ngủ vùi
Thế Dương Nguyệt Ánh, Ngô Bảo Châu, … là người nước khác?
Họ thành công, thế giới phục - cúi người
(
Quan trọng là, môi trường tài năng phát triển được
Cứ như đây, thì … tài xếp xó, phủ bụi trời …)
Khác cách nghĩ, từ năm 78 nghèo như nhau sạch bách
30 năm sau, 3 miền khác xa nhau
Và hôm nay, một Sài Gòn thôi nhé
Nộp trên nửa ngân sách, quá nhiệm màu!
(Tưởng tượng xem, nếu Việt Nam có 3 thành Sài Gòn, sao nhỉ?
Thì Thái-Hàn-Sing-Mã-Phi, … còn đứng xa ngó thèm!)
Đổi hoàn cảnh sống, sẽ đổi thay cách nghĩ
Hay đổi cách nghĩ, hoàn cảnh sống sẽ đổi thay?
Chắc cả 2, nên muốn đời tươi sáng
Đổi cách nghĩ, tích cực từ hôm nay ! …
(Nhưng cách nghĩ bắt chước từ trên xuống, mới gay !)
        PNP-SG-09/01/2015

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2019

TRUY HOAN, THÈ LƯỠI LIẾM DAO


TRUY HOAN, THÈ LƯỠI LIẾM DAO

“Con Sói thè liếm lưỡi dao
Lưỡi nó tứa máu, ôi chao ngon lành.
Người hám ăn nhậu - dục tình
Ngỡ hạnh phúc, nào ngờ mình liếm dao!” -PNP
————-
Người đang tuổi trẻ sức cao
Tràn trề sinh lực, nghĩ đâu đường dài
Thức đêm cày - nhậu - vui - bài
Hưởng thụ nào nghĩ đến ngày sức vơi

Ngẫm sâu cũng bởi Ông Trời
An sức khoẻ người tốt bốn chục năm
Qua đỉnh dốc, ngoài bốn lăm
Bắt đầu trục trặc từ trong ra ngoài

Thận - gan - tim - phổi, ..., suy dài
Rất êm, chỉ thấy dây lưng dài thêm ra
Mập mạp phát tướng người ta
Đâu biết Thận mệt, lọc kém ra phát phì

Làm mệt chút, thở hì hì
Khác thanh niên, ốm nhắt mà làm việc thì bay bay
Đêm ngủ ngáy như cối xay
Vô tư nào biết, sức nay suy rồi

Mạch máu hẹp năm phần mười
Bởi mảng xơ vữa đắp bồi nhẹ êm
Người nào ăn nhậu liên miên
Hay ham tẩm bổ mà quên rằng là

Thận gan đã yếu đã già
Tiêu hoá đã khó, lọc đà kém xưa
Huyết áp, đường máu nhây nhưa
Thi thoảng có đợt cao mưa bão về

Tuổi này thành quả đề huề
Ỷ tiền hưởng thụ, bệnh về, thuốc đây
Kiếm đồ bổ béo Đông Tây
Bổ nhập dâm xuất, Thận ngày càng suy

Tuyến Tuỵ ngày càng yếu đi
Là đường trong máu tăng phi, bệnh rồi
Tiểu đường nhẹ, thuốc uống thời
Bị nặng phải chích insulin vô người như ke

Mạch hẹp như đường đông xe
Giờ cao điểm, là tắc nghe bạn già
Đau lưng đau gối, mắt nhoà
Bách bệnh đua nở như hoa xuân về

Bệnh - đau là tiếng tỉ tê
Của thân cáo bệnh, liệu bề lo toan
Ỷ tiền, vô minh, ngược ngang
Dấn thêm sắc dục, là mang án chờ

Tẩm bổ nhiều, gan thận khờ
Còn dộng lắm thuốc, kiễng chờ thận tiêu
Gan thận suy, bệnh phì nhiêu
Cả Ung Thư nữa, phá liều từ trong
......
Người giác ngộ, hiểu triệt thông
Tự mình điều chỉnh từ trong ra ngoài
Ngũ thập, tri thiên mệnh rồi
Phải lo tu dưỡng, sức người đã suy

Tinh thần buông xả, vô vi
Không chấp nhất, không so bì thiệt hơn
Không cãi vã, không giận hờn
Không nổi nóng, kẻo bệnh vờn thận - gan

Ăn thanh đạm, giảm truy hoan
Giảm thuốc - bia rượu, để tim phổi gan phục hồi
Tiết thực, thanh lọc đúng thời
Cơ thể thải độc, thận thời bớt nguy

Tập luyện cũng phải nghĩ suy
Tập quá sức, nguy hiểm y bỏ lười
Tim mệt, mạch hẹp, ráng thời
Đột quỵ bao kẻ bỏ đời hưởng dương
Tập luyện nhẹ nhàng hiệu năng
Khí công lạy Phật, Pháp luân công, suối nguồn tươi trẻ, ..., đều tốt ngang lâu dài
———-
Giàu ai hơn vua các ngài
Sâm nhung tẩm bổ, thọ dài là mơ
Vì sao? Tửu sắc thâm vô
Ăn nhiều dâm lắm, tinh khô, sức bào
————
“Con Sói thè liếm lưỡi dao
Lưỡi nó tứa máu, ôi chao ngon lành.
Người hám ăn nhậu - dục tình
Ngỡ hạnh phúc, nào ngờ mình liếm dao!” -PNP
         PNP-SG-05/01/2019

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019

NGHIỆP NHẸ, HẾT “NÓI NỘN” NGAY!


NGHIỆP NHẸ, HẾT “NÓI NỘN” NGAY!

Này Ếch sao cứ kêu ồn
Để Rắn nó biết mà trườn tới xơi?
Sao không ngậm miệng im hơi
Khi nào cần thiết kêu ơi, rồi chuồn?

Nếu biết sao gọi Ếch ồm?
Khẩu nghiệp nhà Ếch luôn ồn vậy thôi
Ếch tu sửa nghiệp, hoá Người
Người tu sửa Nghiệp, cõi Trời thăng lên

Nghiệp nặng đâu biết mình điên
“Nói nộn nói nại”, vẫn nguyên “lói ngòng”
Nghiệp còn nặng, miệng Ếch ồm
Chịu tu sửa Nghiệp, nhẹ vầng thăng mây
Tự nhiên hết “nói nộn” ngay ...
        PNP-SG-02/01/2019