Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

LUẬN CHIẾN TRANH

LUẬN CHIẾN TRANH
Phạm Ngọc Phương

Chiến tranh là một cuộc chém giết
Giữa người lạ chẳng hận thù biết nhau
Tranh lợi quyền cho những kẻ to đầu
Biết rõ nhau thậm chí là thân thuộc

Đã chiến tranh bất chấp dùng mưu độc
“Binh bất yếm trá” xin người đừng quên
Gà cùng mẹ, bôi mặt khác đá liền
Vu “kẻ thù” khỏi run tay tàn sát

Giết vài người đã nên danh tàn ác
Giết triệu người vẫn được tiếng vĩ nhân
Lời dối nhỏ thiên hạ dễ bóc trần
Lừa vĩ đại không nhiều người biết được

Sợ chết tù cùm gông ham quyền tước
Nên người đời dẫu biết miệng ngậm thinh
Và thời gian cùng kẻ ác đồng tình
Đúc thần tượng bằng máu xương đồng loại

Hít-Le sống tưởng Quốc yêu cuồng dại
Lúc đoạn thời hạ lệnh triệt tàn hoang (1)
Tướng dưới quyền mới thảng thốt bàng hoàng
Nhận chân ra kẻ độc tài ích kỷ

Đã chiến tranh sẽ xảy theo luận lý
Bất nhân hơn, tàn bạo giết thắng hơn
Khủng bố trắng, khích toàn dân căm hờn
Hướng hờn căm vào “kẻ thù” triệt hạ

Đã chiến tranh đâu ngại dùng kế lạ
Ngậm máu phun người, tá đao sát nhân
Binh pháp hay, ba sáu kế tuyệt trần
Đẩy huynh đệ đồng bào đường sát họa

Cỗ máy chiến tranh, cỗ xe tàn phá
Đất dụng võ cho bất nhân bạo tàn
Sau chiến thắng đời đói khổ tràn lan
Là hệ quả dụng ác nhân cường bạo

Sau chiến tranh là thời của dối láo
Ngu cầm tiền, điên giữ súng, lừa loa
Bên thắng cuộc thượng đỉnh cao mắt lòa
Bên thua trận chết mòn câm tù tội

Hãy nhìn xem, lịch sử dài nhân loại
Đã trải qua bao cuộc chiến xương chồng
Trải nhục vinh, máu lệ chảy thành sông
Mà dân đen vẫn một đời cơ cực

Ôn cố tri tân, hiểu là sửa được
Chớ đam mê đổi đời bằng chiến tranh
Thời ác sau hơn ác trước đã đành
Mà lòng nhân đạo đức càng suy bại

Muốn đổi đời phải cố công nhẫn nại
Xây đẹp giàu bằng công sức cần lao
Khuyến học tập khuyến đạo đức cao trào
Và chọn ra người tâm-tầm lãnh đạo

Muốn đổi đời phải hạ lòng cao ngạo
Tự tu thân công khó học ngày đêm
Góp ý nhau mềm mỏng nhẫn kiên bền
Đừng xem nhau như kẻ thù, mới được
PNP10/5/2012

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

MƯA XUÂN SÀI GÒN


MƯA XUÂN SÀI GÒN
Phạm Ngọc Phương
(Hình minh họa mượn trên mạng)

Sài Gòn sớm nay chợt mưa xuân
Hạt nhỏ mịn êm rơi thì thầm
Mưa đậu nhành xuân bung mắt biếc
Mưa nhập hồn xuân tái bâng khuâng !

Ô hay cây Bưởi đã ra hoa
Trồng đợi bao năm ngỡ đực già
Vô vọng chợt nay hương xuân ngát
Dâng đời chùm thơm trắng ngần hoa

Mấy mùa xuân tái hái cô đơn
Cảm cánh Đào phai phận tủi hờn
Xuân sắc dâng đời ôm héo rụng
Âm thầm tàn theo nắng chiều vương

Ngước nhìn trời xuân đón mưa rơi
Giọt nhỏ tình xuân, luân lệ người
Thấm mưa xuân tái sa hồn lệ
Hay lệ hồn dâng hóa mưa rơi?
PNP-SG14/02/2013

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

CẢM THÔNG


CẢM THÔNG
Vợ nhà nằm cữ đưa chồng
Hai trăm cầm lấy, đi … thông ở ngoài
Chồng đi chút đã về rồi
Trả vợ trăm mốt tiền tôi còn thừa
Sao nhanh đến thế, lại dư?
Chồng : ờ tranh thủ … thông từ nhà bên
Vợ tức, nó dám lấy tiền?
Khi nó ở cữ em xiên đồng nào? …
PNP-SG28/01/2013

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

GỬI MÙA ĐÔNG XA NẮNG SÀI GÒN


GỬI MÙA ĐÔNG XA NẮNG SÀI GÒN
Phạm Ngọc Phương
(Mến tặng jo !)

Biền biệt phương trời em có hay
Niềm thương như lá trút rơi đầy
Vàng đi cho lá xanh trở lại
Gởi chút thơ lòng theo gió mây !

Anh gửi trong thơ chút nắng vàng
Sài Gòn Xuân đến nắng mênh mang
Gói cả lá Mai xanh vừa bứt
Chờ đóa Mai vàng khoe Tết sang

Nơi ấy vẫn mùa Đông tuyết bay
Lời thơ hoa nắng ấm tim người
Xua đi giá rét căng căng má
Xuân đến thơm hồng trên nét môi
PNP-SG26/01/2013

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

GHEN HẾT HỒN


GHEN HẾT HỒN
Phạm Ngọc Phương

“Bánh mì phải có pa tê
Đàn ông phải có máu dê trong người”
“Ớt nào mà ớt chẳng cay”
Gái ghen chồng tới cỡ này mới ghê

Có ông bệnh sắp … trần … lìa
Thều thào trăng trối thảm thê vợ hiền
Anh có … bí mật … dấu em
Anh mà … không nói … chết rèm … mắt giương
Thôi anh, mọi cái vô thường
Ngã 3 sinh tử còn vương vấn gì
Không em, anh trót … đã đi …
Ngủ với cô Thùy, thân nhất bạn em
Em biết, căm quá, nên đem
Đầu độc anh đó, chứ thèm nói đâu
Em tự thấy, quá ác sâu
Anh chồng trợn mắt, ngoẻo đầu … đi luôn ! …
PNP-SG01/02/2013

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Vợ Gấu


THƠ TẾU : VỢ GẤU

Ai thoát vợ gấu ta theo với
Trở lại ngày chưa vướng bụi hồng
Tự thuở chim ngu hoa rủ bướm
Ngàn năm thương nhớ lúc thong dong
PNP-SG31/01/2013
(Nhái khổ thơ của Huỳnh Văn Nghệ)