Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Tình Pha Lê

 

Tình pha lê
Phạm Ngọc Phương

Có đôi bạn thương nhau
Trải tháng ngày chung bước
Sợ tình yêu làm đục
Mất tình đẹp hôm nay

Họ cùng nhau cam kết
Không bao giờ nắm tay
Không được nhìn đắm say ...
Không lời yêu nồng thắm !

Nhưng cô bạn đáo để
Giành quyền gọi “anh yêu”
Nhưng muốn gọi “em yêu”
Không cho anh được nói !

Thời gian trôi chẳng đợi
Cả hai đều “già thêm”
Bao chàng/nàng “cầu thân”
Ngỏ lời đều chối khéo

Bao niềm vui, gian khó
Họ chia xẻ cùng nhau
Hạnh phúc và niềm đau
Cả riêng tư thầm kín

Chỉ một điều cấm tuyệt
Nói ra tiếng “yêu nhau”
Họ rất sợ làm đau
Tình đẹp trong quá khứ !

Tình pha lê dễ vỡ
Trong suốt và mỏng manh
Nên đôi ta phải giữ
Như con ngươi mắt mình !
.....
Chàng trai là con một
Cha mẹ lo nối dòng
Mai mối cho lấy vợ
Ông bà mong cháu bồng

Ngày đám hỏi tưng bừng
Mắt Chú Rể lạnh quá
Vẫn nói cười vâng dạ
Mà lệ sầu đẫm tim …

Đoàn xe vui qua đấy
Cô gái khóc bên cầu
Tim chàng trai tan vỡ
Trời hỡi, khổ vì đâu ? !

Từ nay không còn nữa
Những giọng nói nụ cười
Những kỷ niệm buồn vui
Người ơi, xin vĩnh biệt !

Ôm theo mối tình đẹp
Cô gái bỏ đi xa
Đem Pha lê trong sáng
Chôn chặt đáy tim ngà !

Cắt mọi nguồn liên lạc
Có thể biết người xưa
Dấu cả dòng địa chỉ
Sợ người ấy mong chờ !

Lại một mùa thu nữa
Lá bên hiên rụng đầy
Có chiếc lá nào bay
Vào thẳm sâu nỗi nhớ ! ...
Giá chúng ta đừng hứa
Đừng cam kết ... giờ đây ! ...
.....
Bình minh, chim ríu rít
Nghe như chào đón ai
Lũ chim vô tư quá
Nàng chẳng vui, còn cười ! …

Ai kêu nàng ngoài cổng?
Tiếng nghe quen, ngẹn ngào
Tất tả bước thấp cao
Trời ! ... người xưa trở lại ! …
Cả hai người đều khóc
Bên nhau đứng thật lâu
Như ngày xưa bên cầu...
Nhưng nắm tay thật chặt !

Giờ quyết không xa cách
Vì anh đã từ hôn
Lang thang gối mỏi chồn
Tìm kiếm em từ đấy !

Vắng em rồi mới thấy
Anh không thể thiếu em ! ...
Cả hai cùng xét xem
Hủy kết giao ngày cũ ! ...!

Tôi không kể tiếp nữa
Tình Pha lê hết buồn
Bạn ơi xin đừng hỏi
Vui sao mà ... lệ tuôn ! ...
PNP07/8/2009

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Tình quẹt xe

 
Tình quẹt xe
Phạm Ngọc Phương

Cô gái trẻ chưa chồng
Hoàng hôn phố nghịt đông
Hẹn ai mà phóng vội
Như sợ người đợi mong

Thảng lo đôi mắt trong
(Sinh nhật cha rối lòng)
Việc nhiều nên quên mất
Chưa mua quà tặng ông …

Chàng trai trẻ chưa vợ
Gấp gì như đuổi nợ
Tan sở trễ hẹn ai
Mà ruổi nhanh phố dài

Cha mất 5 năm rồi
Nay mẹ góa con côi
Bà ốm nằm bệnh viện
Anh phải chạy tới lui …

Tới khúc cua định mệnh
2 xe quẹt vào nhau
Cùng té ngã khá đau
May mà chưa bị nặng

Cô gái giận quở mắng
Mắt anh để ở đâu
Chạy thế có mà cầu
Chui vào gầm xe tải

Chàng trai bực mình cãi
Cô chạy ẩu chứ ai
Ôm cua chạy lấn tài
Quẹt tôi nói gì nữa …

Xe tôi hư anh sửa
(Cô gái gân cổ lên)
Còn không phải đền tiền
Tội phóng nhanh chạy ẩu

Anh chàng tay xước máu
Chìa cô gái nhìn xem
Bắt đền cô chưa thèm
Còn đòi sửa xe nữa

Cả 2 cùng cự nự
Một lúc chán rồi thôi
Vì ai cũng rối bời
Lo việc phải đi gấp

Đường thì đông tấp nập
Cẩn thận nha cô Nàng
Chạy ẩu vậy lang bang
Khỏi lấy chồng luôn đó

Hứ 1 tiếng xuỵt gió
Phóng bạt mạng như anh
Sợ xác còn tanh bành
Nói chi đòi lấy vợ …

Đời biết đâu duyên nợ
Chút nữa lại gặp nhau
Cứ hễ ghét thứ nào
Trời lại trao của ấy …

Cha nàng là bác sĩ
Chuyên khám chăm bệnh nhân
Oái oăm thay nợ trần
Đúng nơi mẹ chàng nãy

Cô Nàng kia ngúng nguẩy
Nhưng lại rất thương cha
Sinh nhật ông mua quà
Tính làm cha thảng thốt

Canh hết giờ ông trực
Ôm quà-hoa nhào vô
Làm cha phải bất ngờ
Mới thắm tình gái rượu …

Đức đời nay nhỏ xíu
Xã hội chuộng kim tiền
Tuổi trẻ dễ đảo điên
Con nhạt tình nhẹ hiếu

Bà bệnh nhân phúc hậu
Có cậu con trai ngoan
Vất vả làm lo toan
Còn vào ra chăm mẹ

Ông cảm tình thằng bé
Vừa được nết được người
Nói trêu cho bà vui
Mình làm xui hay quá

Con gái tôi cũng lạ
Ra trường đã 3 năm
Nhan sắc cũng được tầm
Chưa dẫn ai ra mắt

Hôm nay tôi sinh nhật
Thế nào nó cũng vào
Tôi bảo cháu nó chào
Cho bà xem mặt nhé

Bà mỉm cười nói khẽ
Nào khác con trai tôi
Ra trường 7 năm rồi
Mà vẫn hoàn toàn ế

Cảnh nhà tôi đơn lẻ
Chỉ một mẹ một con
Mong con trai vuông tròn
Mình nhanh có cháu nội

Thanh niên gì nhát tội
Chỉ cắm đầu học-làm
Tôi thúc miết càm ràm
Vì lo con ế vợ …

Chưa dứt lời than hộ
Anh chàng hớt hải vô
Tay xước máu mẹ lo
Chào mẹ chào bác sĩ

Cười tươi, mẹ yên chí
Chỉ xước nhẹ không sao …
Cô gái đã bước vào
Chúc mừng cha sinh nhật

Trái đất này tròn thật
Lời nói cũng linh thiêng
Mới nhắc là tới liền
Hai ông bà hoan hỉ …

Chỉ tội cho 2 trẻ
Mới cự nhau tơi bời
Giờ làm bộ lạ chơi
Cho vui lòng cha mẹ

Ôi cuộc đời dâu bể
Mà trùng hợp lạ kỳ
Tơ hồng buộc nhiều khi
Biết đâu mà nói trước …

Thời gian cứ như nước
Lặng lẽ trôi qua cầu
Tình cảm người mãi đâu
Lại trở nên gắn bó

Rồi thêm một năm nữa
Trái xanh chín trên cành
Tình cảm em và anh
Được mẹ cha tác hợp

Hai ông bà đều được
Một bên có rể hiền
Một bên dâu giỏi xinh
Được lên ông bà nữa …

Người xưa nói thẳng cửa
Hữu duyên năng tương ngộ
Vô duyên bất tương phùng
Phải duyên số đường đông
Quẹt xe nên chồng vợ …
PNP05/9/2009 

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Tình Cày - Trâu


Tình cày-trâu
Phạm Ngọc Phương
Tình em trao anh cày yêu trâu
Lấp lánh vì sao giữa tinh cầu
Lung linh kim cương nạm nhẫn cưới
Đeo tay sợi thừng xỏ mũi đau

Tình anh như trâu yêu đồng xanh
Cỏ non thong thả nhai vũng đầm
Ai ngờ cỏ mềm xuyên qua mũi
Hoá thừng bắt kéo cày trầm luân

Em hay động viên ráng đi anh
Cày thêm thửa nữa đêm nay rằm
Trăng sáng hoa thơm tình dào dạt
Thêm 1 ... ruộng nữa chắc ... trâu lăn

Anh than sức mình không phải trâu
Ban ngày tóc rối lo tiền nhiều
Cơm chúa múa may phải cho xứng
Đêm về sức lực cạn còn đâu

Em nói tình ta như cày-trâu
Trâu mà chẳng cày mua chi nào
Cày mà không trâu nằm rỉ sét
Sứ mệnh của cày là ... hành trâu

Ngẫm lại anh thấy cũng lạ đời
Xa lạ bao kẻ gặp ngược xuôi
Riêng em mới nhìn sao quen quá
Cứ như kiếp nào từng sóng đôi

Lấy vợ lần đầu anh nào hay
Luân hồi vay trả ở chỗ này
Gặp em thấy quen vì kiếp trước
Em là chủ nợ ... anh trót vay

Hiểu rồi gồng lên hỡi trâu điên
Kéo cho banh xác ... cày tan tành
Kiếp sau hết nợ đời thanh thản
Chẳng làm trâu nữa giấc mơ tiên
  PNP19/10/2009

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Tình Bưởi Cam


TÌNH BƯỞI CAM
Phạm Ngọc Phương

Xa nhau 4 Thu rồi
Có bao giờ Em hỏi
Đâu là điều cốt lõi
Vì sao mình chia tay

Vì sao hết đắm say
Mười lăm năm dài lắm
Mười lăm năm thăm thẳm
Chúng mình từng gối tay …



Hạt bưởi và hạt cam
Cùng nảy mầm mới nhú
Đã thơ ngây mỉm cười
Mình giống nhau đấy chứ ! ...

Thời gian trôi lặng lẽ
Bưởi và cam lớn lên
Cành lá cứ khác dần
Hương hoa càng khác lắm
Cam bưởi thường căng thẳng
Sao bạn lại khác Tôi ?
Chẳng giống ngày đâm chồi
Hay là Ai muốn quậy ? …



Đôi ta như cam bưởi
Có ai quậy gì đâu
Tự nhiên vốn khác nhau
Lớn càng xa … mới mệt !
Đường đời dài biền biệt
Ta nhịp bước chênh nhau
Khó chung lối về sau
Lẽ đời đau mới hiểu
Không chung bước vì thiếu
Sự đồng điệu tâm hồn !



Anh em cùng quê hương
Cùng chung bầu sữa mẹ
Lớn nhỏ hơn một tí
Mà còn chẳng hiểu nhau
Mình bà con gì đâu
Phải duyên nợ chung bước
Mười lăm năm cuộc đời
Đến khi chân loạn nhịp …

Chẳng thể cố ép nín
Cho đồng hành bên nhau
Đành riêng bước lệ sầu
Lẻ loi mong yên phận

Bưởi-cam đều kiên nhẫn
Con cái cùng yêu thương
Tuy không bước chung đường
Vẫn cùng lo bọn trẻ 




Vẫn thăm nhau vui vẻ
Như hai người bạn thân
Xúi bạn tiếp duyên trần
Nếu gặp người đồng chí

Dù cả hai hiểu rõ
Là con cái đều mong
Cả hai người đồng lòng
Trở về cùng chung bước
Nhưng có nào dễ được
Sự êm ấm ngày xưa
Khi cả đôi mới vừa
Nảy mầm cam giống bưởi ...



Tôi không kể tiếp nối
Câu chuyện tình bưởi cam
Xin bạn nhớ cho rằng
Sự khác nhau cam-bưởi

Cả hai đều thuở nhỏ
Cây quý rất giống nhau
Cùng ngát hương trắng màu
Đêm trăng trời lặng gió



Nhưng nếu ta xét tỏ
Hương bưởi khác hương cam
Hương bưởi thơm nồng nàn
Hiến cho đời thi vị
Hương cam chỉ thoảng nhẹ
Đủ cho một người thôi
Trái cam cũng nhỏ nhoi
Không kỳ vĩ như bưởi 



Hãy thận trọng tình trẻ
Còn khờ khó hiểu nhau
Từ cách biệt ban đầu
Sai ly-đi cả dặm
Lệ nhân gian biển mặn
Chào đời ai cười đâu
Tình nhân thế khổ đau
Trưởng thành từ nước mắt

Xin khắc sâu giữ chặt
Hãy sống cho tình người
Không chung bước thì thôi
Vẫn là bạn mãi mãi

Trịnh Công Sơn nói phải
“Ngày mai kia sỏi đá
Vẫn còn cần có nhau …”
Dù mai sau thế nào
Ta vẫn là bạn nhé !!! 
PNP11/12/2009