Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

TÌNH RẬN CHÓ

TÌNH RẬN CHÓ
Phạm Ngọc Phương
 
Con Rận vang lời thề
Trọn đời xin phấn đấu
Dù hy sinh xương máu
Cho hạnh phúc Chó yêu

Chó gầy bước liêu xiêu
Vì Rận bu hút máu
Cả bè lũ con cháu
Cắn rứt suốt đêm ngày

Chui cả vào trong tai
Vào kẽ chân mi mắt
Chỗ da mỏng kín khuất
Không thể gãi bật ra

Còn hát mãi bài ca
Nhờ chúng tôi chịu khó
Rút bớt đi máu cũ
Anh mới khỏe như nay

Hãy nhớ lấy ơn này
Trả mấy đời chưa hết
Phải trung thành kiên quyết
Trọn kiếp cùng chúng tôi

Cứ vững tin mỉm cười
Đừng quan tâm ngứa ngáy
Chớ nghe ai nói bậy
Sẽ được tới thiên đàng

Đó là nơi họ hàng
Chó nhà anh mong ước
Muốn làm nhiêu tùy thích
Muốn hưởng nhiêu tùy mình

Sung sướng và quang vinh
Không còn ai bắt nạt
Chẳng xích xiềng trói buộc
Chó hoàn toàn tự do

Sống không cần phải lo
Xương gặm kia có sẵn
Ốm đau bệnh viện tặng
Miễn phí con học trường …

Chó gầy sướng mơ màng
Đời ta thật may mắn
Phúc bao đời gặp bạn
Rận tốt run cả tim

Nhắm mắt toét lim dim
(Rận chó cắn toét mí mắt)
Mơ đến ngày lên đấy
Sao ngứa khắp người vậy
(Rận cắn hút máu toàn thân)
Không sao, nhất thời thôi !

Lên đến thiên đàng rồi
Ta thay lông hết ngứa …

Chỉ với một lời hứa
Rận hút máu thả ga
Bao giờ chó hiểu ra
Đã xác kia khô đét

Bản chất Rận - Bọ Chét
Sống bám vào Chó thôi
Những cộng tác “trời ơi”
Hại người, như Rận Chó

Chẳng giúp gì cho họ
Còn đục khoét tham tàn
Hại cơ đồ tan hoang
Rồi ôm tiền bỏ trốn

Mặc cho ta khốn đốn
Chìm khổ sở điêu linh
Miễn sung sướng thân mình
Loại này nên xa lánh !
PNP-SG2008

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

THẦN ĐỒNG LỚP 1

THẦN ĐỒNG LỚP 1
Phạm Ngọc Phương

Cậu bé lớp một thần đồng
Cô giáo muốn đẩy em nâng lớp nhì
Xin thầy hiệu trưởng chuẩn phê
Thầy đòi phỏng vấn coi bề ra sao
Thầy hỏi cơ bản nâng cao
Còn cô hỏi kiến thức nào tổng quan

“Đố em bình phương hai lăm” (25x25)
Sáu trăm còn lẻ hai nhăm chớ gì (625)
“Nước sôi ở mấy độ xê?”
Dạ nước sôi bốc hơi xề độ trăm
“Diện tích hình tròn tính răng?”
Bình phương bán kính nhân hằng số Pi
....
Hỏi gì cậu đáp đúng y
Gật gù hiệu trưởng, giờ thì đến cô
....
“Con gì càng nhỏ càng to”
(Hiệu trưởng tim thắt tay vò ... ngón thưa)
Thưa cô đó là “con Cua”
Càng đôi lớn nhỏ do mùa tranh hăng
“Trong quần em có, cô không?”
(Hiệu trưởng run bắn trong lòng vì quê)
Túi quần em đó cô nè
“Giữa 2 chân khoảng tè be là gì?”
(Hiệu trưởng hoảng vía, im khe)
Thưa cô “Đầu gối” to bè chứ đâu
(Hiệu trưởng choáng quá thở phào)
“Người cô đâu chỗ lúc nao ướt mèm?”
(Hiệu trưởng đỏ mặt đứng tim)
Thưa cô cái lưỡi cô mềm chứ chi
“Của cô lúc trước nhỏ ti
Lấy chồng nó rộng dẫu thì nghèo thương”
(Hiệu trưởng ra dấu, xin nhường)
Cái giường cô đó lẽ đương rộng rồi
“Cái gì đang lúc mềm thôi
Vào tay cô chút nó thời cứng ra”
(Hiệu trưởng ngượng chín trái cà)
Sơn móng tay đó, đổ ra cứng liền
“Cái gì giống trái Chuối Xiêm
Cô ngậm đang cứng nó mềm nước ra”
(Hiệu trưởng ngượng tím mắt hoa)

Thưa cô em biết, chính là ... cây kem
Cô giáo, tuyệt lắm, “thầy xem
Cho em vượt lớp coi mèm được chưa?”
Theo tôi, đại học cũng vừa
Cô hỏi tôi đáp trật chua đàng nào ...
PNP05/6/2012

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

MÀU NẮNG HOA MÔI


MÀU NẮNG HOA MÔI
Phạm Ngọc Phương

Trời màu xanh, mây màu trắng
Có anh chàng, trông xa vắng
Nhìn màu nắng, hoa trời xanh
Nhớ cô nàng, xưa rất xinh

Nàng đùa vui, bên chàng ngốc
Thích mê nàng, im như thóc
Chàng còn ngốc, cô đà khôn
Tóc hương nàng, vương giấc thơm

Nàng đùa anh, xin tìm hái
Cánh hoa trời, tươi nắng mới
Tội chàng ngốc, trông ngẩn ngơ
Búp hoa trời, đang ước mơ

Màu trời xanh, như màu mắt
Nắng tươi hồng, như môi hát
Da lụa trắng, như màu mây
Anh hóa khờ, ngây ngất say

Dòng thời gian, như dòng nước
Ta ra trường, chia đôi bước
Chàng học tiếp, bao mùa thi
Em lấy chồng, anh khóc si

Tiền tài danh, nay đã có
Anh trở về, nơi xưa đó
Kỷ niệm cũ, dâng tràn tim
Nhớ suốt đời, môi mắt em

Anh ước về, ngây thơ ấy
Anh sẽ tìm, hoa môi cháy
Anh sẽ nói, yêu mình em
Mang suốt đời, hoa nắng êm
PNP-SG03/3/2013

Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

NGỘ NHẬN


NGỘ NHẬN
Phạm Ngọc Phương

Tưởng của mình, mới lấy đòi
Của thiên hạ, đâu rỗi hơi giật giành
Trăm năm trong kiếp nhân sinh
Ngộ nhận là gốc khổ mình giận tham

Có 2 thầy trò tăng nhân
Vượt đường xa tới vấn trần bạn tu
Gặp nhau tình cũ lu bù
Đãi đằng ăn uống 2 sư vui vầy
Sư ông thương chú tiểu gầy
Đi theo hầu bạn sáng nay đói mềm
(Con đem đòn bánh tét thêm
Chút về xa có đói thèm lấy ăn …)
Đường về gió mát trăng thanh
Chú tiểu đói bụng bẻ cành bóc nhai
Sư thầy phát giác trễ rồi
Đòn bánh tét đã bị vơi 9 phần
(Cái thằng tham thực cực thân
Bạn cho mình chứ cho phần nó đâu
Nói ra nhỏ mọn cũng rầu
Hậm hực tìm cớ chửi trâu mắng bò)
Đi ngang thầy, hỗn học trò !
(Chú tiểu vội chạy trước lo thầy phiền)
Mày thầy tao, dám đi trên?
(Chú tiểu sợ quá tụt liền về sau)
Tao nào có phải vịt đâu
Mà mày lùa chứ tên đầu đất kia
(Con đi sao, thầy cũng la
Đi ngang, sau - trước, phải là đi sao?)
Hổng biết, trả bánh cho tao …

Chuyện vui nhưng ngẫm thầm đau
Tưởng chồng vợ của riêng sầu mới ghen
Động thủ to tiếng ngày đêm
Da thịt chồng vợ cũng mềm như ta
Cũng si mê, cũng hào hoa
Ta ưa mới đẹp như là họ thôi

Nhầm đây mới hại chết người
Cứ đòi cái nắm tay tôi vương quyền
Vua nổi muốn được trời riêng
Phải giương cao ngọn cờ thiêng đổi đời
Dân tộc, dân chủ, dân … hời
Dây cày có ruộng, đổ trời dân theo
Thành công dân vẫn … hoàn nghèo
Nhiều anh tín dại đòi đeo nhức đầu
Đấu tranh trâu đánh tránh đâu
Hận thù vay trả mãi sầu quẩn quanh
Dụng bạo lực, xóa bạo hành
Độc tài hơn sẽ thế anh độc tài
 Nếu người hiểu gốc họa tai
Hiểu đời vay trả, chọn dài đường đi
Thông tin mạng-báo-ti vi
Thấm chân-thiện-mỹ, dân thì tỉnh ra
Ai muốn nghèo khổ can qua
Bảy phần dân hiểu vua mà (lừa gạt) chẳng xong
Bảy phần dân chúng đồng lòng
Nước không nâng nữa thuyền mong nổi gì
 Dễ trị dân chúng ngu si
Hứa - gậy - cà rốt chúng thì theo thôi
Tối tăm tin hứa xa vời
Nhận thức đến lúc, đổi thời văn minh
Nôn nóng quá, khổ người-mình 
Đấu tranh đổ máu điêu linh bởi nhầm !
PNP21/8/2012