Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Phê thuốc


Phê Thuốc
Phạm Ngọc Phương
Thuốc Lào (mùi dầu) Nam Hải
Bush hít Putin say
Cẩm Đào châm đóm lăn quay ra nhà
Anh Tập (Cận Bình) cùng Ố bà ma (Obama)
Ngửi phải hơi thuốc say ba bốn lần
PNP22/7/2012

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

TRÙM KHỦNG BỐ

TRÙM KHỦNG BỐ
Phạm Ngọc Phương

Chúng là loài cỏ dại
Mọc trên đống hoang tàn
Của chiến tranh ác độc
Diệt chủng người dã man

Loài trùng độc lây lan
Trên cặn thừa rác rưởi
Xấu xa nhất trên đời
Hiện thân loài ác quỷ

Chúng có môn vũ khí
Tàn hoại bén vô song
Dối lừa kẻ không biết
Siết cổ ai vô tròng

Đã biết chúng, đừng hòng
Sống một ngày yên ả
Biết không theo, diệt dòng
Theo, mình thành ác quỷ

Nếu không đủ mạnh-lý
Vạch mặt chúng, đi thôi
Không bỏ phiếu chân được
Đừng theo chúng hại người

Đỉnh cao trí tuệ ruồi
Tráo trâng lừa sắt máu
Chúng kéo đến nơi nào
Dân thành gian, ác, đấu

Măt thực khéo che dấu
Dưới muôn khẩu hiệu vàng
Ló khúc đuôi chồn cáo
Ứớp xác già xây lăng
PNP29/7/2012
 

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

BINH PHÁP TÔN TỬ (THƠ)

 

BINH PHÁP TÔN TỬ (THƠ)

 


Thiên 1 : Thủy Kế (Thơ)
Phạm Ngọc Phương

Nước là nguồn sống đầu tiên
Thủy kế Tôn Vũ gốc bền binh thư
Đấu tranh mạnh được yếu thua
Đạo-thiên-địa-pháp-tướng thừa tinh thông

1.Đạo
Đạo là cách dưới - trên mong
Đối nhân xử thế phục tòng sâu xa
Nội ngoại trên dưới chan hòa
Nơi đâu thấm đạo nở hoa ân tình
Đất nước sáng đạo trị minh
Doanh gia sáng đạo đổ đình dân theo
“Trao thành ý, bền thâm giao”
Nâng niu chân Việt ai nào chẳng ưa
Một câu giàu đẫm tình thơ
Slô-gân sứ mệnh kết mơ trong ngoài
Ruộng đất về tay người cày
Hy sinh hết, nông dân đây sẵn sàng
Nơi đâu đạo xấu, tan hoang
Đói khổ, đạo chích, đạo tràng gian - dâm
Đạo, người trên trước thâm trầm
Đề ra, thực hiện, dân tâm theo đường

2.Thiên
Thiên là thời thế an bang
Thuận theo quy luật nước tràn mùa mưa
Lái thuyền xuôi nước phải ngờ
Lúc quanh lúc thẳng chớ mơ thẳng hoài
Thiên thời không thể một hai
Vội vàng bẻ nạng chống trời sao lên
Chiến lược xuôi nước đẩy thuyền
Nước lên thuyền nổi bình yên nhẹ nhàng
Rừng nhiều mưa nước mênh mang
Phá rừng mưa lũ quét tràn rồi khô
Khẩn trương tạo thế, giỏi chờ
Thời cơ chín, đô-mi-nô liên hoàn
Nay thiên, người tạo bình thường
3.Địa
Địa là cơ sở an bang
Vốn tiền-địa thế, danh tràn, tài nguyên
Địa tốt lấn át được thiên
Thiếu đi Tướng-Pháp, địa phiền nằm không
Tài nguyên quá tốt chập chùng
Người hèn tham dốt còn mong nỗi gì
Đào thô nguyên liệu bán đi
Mai kia Địa hết con thì ... xin ăn

4.Tướng
Thiên thua Địa lợi, kém Nhân
Nhân tài là Tướng thập phần giỏi giang
Trồng cây lợi ích mươi năm
Trồng người lợi ích trăm phần tương lai
Nơi đâu trọng dụng anh tài
Sa mạc trồng lúa vàng sai như đồng
Trí-dũng-nhân-lược-tinh thông
Nồng nàn yêu nước Tiên Rồng xả thân
Mạt thời Vua tối Tướng đần
Hào - Địa - Trí - Phú, diệt thân, ngu nghèo
Trị thiên, phá địa, gieo neo
Buông tay đá ném ao bèo, y nguyên

5.Pháp
Pháp là quy chế dụng nhân
Pháp quy pháp luật người cần phải theo
Cao sang cho tới kẻ nghèo
Bình đẳng trước pháp mới gieo tin lòng
Pháp luật sáng tỏ dân thông
Tam quyền phân lập chớ hòng đạp chân
Thưởng phạt thăng tiến phân minh
Mọi người hăng hái hết mình lập công

Đạo-thiên-địa-tướng-pháp xong
Phối hợp cho tốt mới hòng tương lai
Thủy kế là sách lâu dài
Rễ sâu bền gốc cho ai trường tồn
Công ty, dòng tộc, nước non
Đều cần thủy kế vuông tròn trăm năm
PNP07/5/2012



Thiên 3 : Mưu Công (Thơ)

Phạm Ngọc Phương



Trên đời muốn thắng phải tranh
Dù thương trường-chiến-chính-tình, vậy thôi
Đấu tranh còn mất muôn đời
Mưu công thắng bại tại nơi am tường
Đã đánh phải giành lợi hơn
Tối cao bất chiến, thắng đường kế sâu
Thấp hơn, phải chiến mới nhào
Tệ nhất, trường chiến, quân hao thua về
Bởi vậy danh tướng nhà nghề
Phạt mưu thứ nhất địch mê tự đào (Đánh bằng mưu lược)
Văn Chủng, Phạm Lãi mưu cao
7 đường hiểm kế Ngô hầu diệt vong
Hiến gái đẹp, mượn lúa đồng
Cho thợ, gỗ tốt xây cung đẹp nhiều
Thứ hai cô lập phạt giao (Đánh bằng ngoại giao)
Xúi tuyệt giao bạn tự đào mồ chôn
Bế quan, lực yếu, dân hờn
Cường địch phía trước, cô đơn, chết mình
Thứ ba mới đến phạt binh (Đánh bằng binh lực)
Ra quân là thắng, biết mình, biết tha
Kế hoạch quân cụ chiến xa
Đường tiến đường thoái cùng là tinh binh
Thứ tư tệ nhất, vây thành
Công kiên chẳng đổ, quân tranh chết nhiều
Biết thắng phải nhớ 5 điều
1. Nên đánh, không đánh, mục tiêu, thắng rồi
2. Biết rành binh lực cả đôi
Biết dùng nhiều ít tương thời thắng thêm
3. Một lòng trên dưới, thắng êm
4. Chuẩn bị tốt, thắng địch phiền chưa lo
5. Tướng giỏi vua tín thắng to
Chẳng dự sâu bắt ép lò trói quân
Biết địch ta rõ thập phần
Trăm trận bất bại toàn quân bảo toàn
Địch-ta một biết một đoan
Thắng thua ngang ngửa chưa toàn còn lo
Địch-ta chẳng biết, đoán mò
Trăm trận trăm bại khỏi đo cũng tường
Ba sáu kế sách tinh tương
Giang hồ hiểm ác khó lường mưu sâu
Mua rễ Quế, móng Bò Trâu
Mua hàng lãnh đạo thảm sầu bách gia
Khuyến tham dốt, hại nước nhà
Phá rừng, hại biển, giặc qua khi nào
Trên đời miệng phải tin nhau
Làm việc nguyên tắc mới cầu yên thân
PNP07/5/2012




36 KẾ SÁCH (THƠ)

Mỹ Nhân Kế (Thơ)
Phạm Ngọc Phương

Người xưa lửa đá thử vàng
Lấy vàng thử đức nữ ngang cỡ nào
Nữ sắc thử đấng mày râu
Trăm lần khó thoát ngẫm sầu đời ta

Mỹ nhân đẹp tựa nhành hoa
Nghiêng thành đổ nước thiên tòa dạt trôi
Giang sơn vật đổi sao dời
Anh hùng ái sắc người ơi quá nhiều

Sắc đẹp từ chối, họa điêu
Ngày nay thời nữ ngông liều mua trai
Mỹ nhân nam nữ trong ngoài
Càng gần thân lắm càng tai ách nhiều

“Muốn sang phải bắc cầu kiều”
Muốn yên thân phải kềm yêu, nhạt tình
Đắm chìm bể khổ điêu linh
Sắc dục là thứ xiềng tình khó ra

Những nơi hiểm ải khó qua
Mỹ nhân dễ lọt canh cà và cơm
Tửu nhập tâm, sắc nhập thân
Tài cao trí cả siêu quần quẳng ra
PNP16/5/2012


36 KẾ SÁCH (THƠ)

Thâu Lương Hoán Trụ (Thơ)
(Thay kèo đổi cột)
Phạm Ngọc Phương

Thủy Hoàng kiêu dũng vô song
Muôn dân Hán ngỡ con dòng Tần Vương
Ai hay sự thật khôn lường
Là con của Lã lái buôn thâm trầm
Pôn pốt tàn sát muôn dân
Người Khơ Me hả? Bé lầm diệt vong
Thay kèo đổi cột tô hồng
Là bài hiểm độc vô song diệt người
Giặc kia muốn chiếm nước ai
Chỉ cần nuôi cấy dăm vài thằng ngu
Đầu tư đánh bóng hỏa mù
Mấy ai ngờ đến sừng u mọc đầu
Ngỡ lãnh tụ, tài thâm sâu
Theo đuôi lớp lớp ra cầu, ... lọt sông
Giết giặc đến chú cuối cùng
Giặc là ai vậy? cùng chung đồng bào
Đập đầu giết hết cho tao
Di dân qua ở tốn nào tên quân
Lãnh tụ thái thú hại dân
Lén dâng biển đảo giặc thầm nhập gia
Liền sông, liền núi, liền ... nhà
Bên đây bên đấy chẳng qua ... bờ rào
Phim ảnh đồng hóa đêm thâu
Trẻ mau quên lắm, già sầu hố bên
Ngu dân hóa, vài chục năm
Nồi da xáo thịt tưởng lầm mình khôn
Khôn liền, khôn lỏi, khôn ... luồn
Tỉnh ra, vong quốc, mồ chôn xứ người
Thất phu hữu trách bạn ơi
Nước hưng-suy bởi mỗi người chúng ta
Chận tay thái thú gian tà
Người yêu nước phải Quốc gia làm đầu
Đừng tin thuyết dzỏm đẩu đâu
Hùm thiêng sa hố hận sầu Khỉ khinh
Độc tài, bưng bít thông tin
Mũi Trâu thừng sỏ, dân hèn phải theo
Cuối đường, lò mổ, ôi chao !!! ...
PNP15/7/2012

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

LUậN TiềN BạC

LUậN TiềN BạC
Phạm Ngọc Phương
Đồng Tiền là vật ngang giá chung
Trao đổi hàng hóa giữa đời hồng
Mọi thứ con người dùng đổi chác
Đều sẽ mua được bằng tiền nong

Chữ tiền chiết tự hình Đao-Thương
Cạnh tranh máu lửa tựa chiến trường
Mồ hôi sôi mắt tiền mới có
Không hiểu lý tiền, tiền khó vương

Tiền nguyên hình tròn bánh chiến xa
Lăn khắp mọi nơi đến mọi nhà
Xa gần ngóc ngách đều tới được
Ẩn sức toàn năng với người ta

Ngày nay cuộc sống phải có tiền
Trang trải nhu cầu mua được tiên
Nhiều tiền, đa kim phá luật lệ
Còn trẻ, tiền nhiều, khó mà yên

Tiền bạc, sức khỏe, cộng thời gian
Là một hằng số trong thiên bàn
Còn khỏe, rảnh rang, tiền chẳng có
Tiền nhiều, già niên, ăn ngủ kiêng

Tiền bạc, tiền tệ, chẳng thanh cao
Tình cảm tình yêu chớ dây vào
Mất tình mất nghĩa, tiền-nhanh nhất
Chớ lạm mượn vay dẫu thâm giao

Mua bán đổi  trao, tiền đưa sau
ứng phần nhỏ thôi, chớ đưa ào
Ăn trước trả sau-đau hơn hoạn
Trả hết, người ta chẳng siêng đâu

Doanh nhân đa số luôn thiếu tiền
Bởi lòng ham muốn dướn khả năng
Làm nhỏ vay nhỏ, to vay lớn
Doanh nghiệp gắn cắn nợ nhà băng

Tiền là máu huyết của kinh doanh
Tuần hoàn lưu thông tốt mới lành
Máu dư gặp xui mạch tắc nghẽn
Cơ thể to nhiêu cũng “đai” nhanh (Đai : die=chết)

Muốn cho kinh doanh giảm thiếu tiền
Kế hoạch thu-chi chặt đừng quên
Thu vào nhanh chóng, chi trả chậm
Tích tiểu thành đa mới mong yên

Chọn mặt gửi vàng, vốn xưa nay
Trông giỏ bỏ thóc hạn mức này
Chớ tham thả mồi đi bắt bóng
Thả gà ra đuổi mệt lắm thay

Sống ở trên đời phải tin nhau
Làm việc nguyên tắc, thủ tục đầu
Tiền “bạc”, tiền “tệ”, đâu tiền “tốt”
Thương nhau rào chặt khỏe về sau

Chẳng phải ngẫu nhiên người ta nghèo
Nghèo trong tim óc, mới gieo neo
Cuối cùng hiện ra nghèo tiền bạc
Trúng số tiền tỷ rồi … hết veo

Chiến tranh ngày nay chiến tranh tiền
Hạ gục kinh tế “cường vi tiên”
(Ra tay đánh đổ kinh tế trước là kẻ mạnh)
Khủng hoảng lan nhanh tựa như sóng
Chục năm kinh tế còn đảo điên

Sống cùng người ta ở trên đời
Hiểu lý tiền bạc mới dễ chơi
Tiền bạc, đầy tớ siêng đắc lực
Là ông chủ tồi, nhớ ai ơi ! …
PNP-SG-22/01/2011

ĐờI KINH DOANH

ĐờI KINH DOANH
Phạm Ngọc Phương
(Viết theo lối đồng dao)

“Nuôi lợn ăn cơm nằm
Nuôi tằm ăn cơm đứng” (Ca dao)
Nuôi "Chứng" ăn cơm “canh”
(chứng = chứng khoán, canh = canh chừng)
Kinh doanh ăn cơm chạy
Trả nợ đậy ngân hàng
Ra đàng xe nhà sang
Sang ngang tiền chẳng thấy
Thợ may vợ rách váy
Thợ máy xe cũ xì
Thầy triết tình chia ly
Tử vi số ruồi đậu
Thất nghiệp ham ăn nhậu
Thợ rèn thiếu dao trầu
Ăn mày nhậu cao lâu
Chủ giàu xơi mì gói

Đời kinh doanh ngẫm tội
Mưa lội cũng phải đi
Ghét gì cũng tươi tắn
Đứng đắn vờ lả lơi
Xe hơi-nhà không giấy
(Giấy tờ nhà xe cầm ngân hàng)
Lời đấy, thấy tiền đâu
Nhức đầu vì công nợ
Muộn vợ, quên lấy chồng
Chạy rông, quên tình hẹn
Cười thẹn, dối trong mơ
Văn thơ là xa xỉ
Nộ-hỉ cũng vì tiền
Tính toán cả mơ tiên
Nhắm tiền đường quan hệ
Sợ khách hàng hơn mẹ

Thành lệ quen ép người
Tiền lười vào siêng bay
Loay hoay nghiệp mua bán
Láng cháng lỗ sập nhà
Ba mươi nợ réo ta
(Chiều 30 tết còn lo công nợ)

Nghĩ già, đa lo lắng
Tới tháng lương trả nhanh
Lanh quanh xoay tiền bí
Kinh doanh vốn tiền tỷ
Như lý chơi ô quan
(Trò chơi ô ăn quan của trẻ)
Bốc san đều cho khéo
Thu nhanh trả phải “kẹo”
Dứt sẹo nợ khó đòi
Từ thiện cứ hay mời
Chịu chơi là “đau bụng”

Khéo dụng lực thế gian
Ngồi bàn, hồn đi vắng
Bị “trắng” vốn là “bèo”
Luôn nghèo tiền-nguồn lực …

Sợ cực, thiếu máu-gan
Khó làm đời doanh nghiệp …
PNP-SG03/10/2010