Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

NỖ LỰC LÚC TRẺ, VUI VẺ KHI ... NGŨ NGOÀI

 NỖ LỰC LÚC TRẺ, VUI VẺ KHI ... NGŨ NGOÀI











Alexander thọ ba ba

Chết trẻ để Đế Quốc cho người ngoài


Chu Du ba sáu lìa đời

Khổng Minh năm bốn cũng rời dương gian

Thủy Hoàng Đế, bốn chín năm

Chủ Apple, năm sáu năm, lìa trần 


Đế vương - Khanh tướng - bạc vàng

Chẳng mua nổi thọ qua hàng sáu mươi

Tiền - quyền - gái lắm, nhìn thôi

Chẳng ôm theo được khi rời dương gian
















Vậy thì người chớ lăn tăn

Khi tuổi đã đến hàng năm - sáu rồi

Cổ nhân đã để lại lời

“Ngũ thập tri thiên mệnh”, người ơi biết dừng


Tuổi năm mươi, biết mệnh mình

Làm việc cầm chừng giữ sức về sau

Không thể cày phá như trâu

Đầu tắt mặt tối thuở đầu thanh niên 


Tửu sắc không thể chiến miên

Như thuở tuổi ba chục niên ngày nào

Ăn nghỉ tập luyện, vui vào

Buông bỏ chấp giận, thăng cao tâm hồn


Vui bạn - gia đình - cháu con

Trăng thanh gió mát, nước non phiêu bồng

Ngâm thơ đọc sách đánh đàn

Tâm linh tu luyện, tuổi vàng ung dung


Ngày vui hai bữa cháo cơm

Thanh đạm bớt bệnh, chẳng ôm muộn phiền

Vẫn làm việc, chẳng vì tiền

Làm vì vui thú, tuổi tiên nhẹ nhàng


Đón đời chiều đến thênh thang

Thong thả vui bước hân hoan xuôi dòng.

Ba mươi năm cày đã xong

Giờ vui nhẹ bước “sồn xoan” tu đời.

        PNP-SG-29/11/2019






Thứ Tư, 18 tháng 11, 2020

TÂM ĐỊNH KIẾN, GÂY TỘI TÌNH

 


TÂM ĐỊNH KIẾN, GÂY TỘI TÌNH


Vì sao ta giận, tức mình?

Để mặt nổi mụn, tim gan mình bệnh đau.

(Nếu biết, thì phải sửa mau

Kẻo mặt xấu - ác, sống lâu chừa mình.)

——

Xứ ta trai cưới vợ hiền

Gái cưới chồng, bực mình liền, chửi ngay

Chắc gái mất giá, ế đây

Nhưng bên Ấn Độ, chuyện này thường thôi.

....

Chuyện thấy tức bực nhảy nhôi 

Chẳng qua khác với “ý tôi” trong đầu

Nếu đầu chẳng sẵn “ý nào”

Ngoại cảnh dẫu có ra sao, tâm bình


Ngày nay “chục mười”, thường tình

Xưa chục mười sáu, dân mình có sao?

Tại sao phải cãi, bực nhau

Thuở - thời nó thế, hơi đâu nặng lòng


Còn sống, rồi mọi việc xong

Ăn để sống, khỏi lăn tăn “món gì?”

Mặc để ấm, khỏi “hiệu chi?”

Xe để đi, chạy tốt thì ... OK


Vì sao cứ phải “tay ga”

Mà phải “hàng nhập” mới là xe ngon!


Vợ cần đảm, biết nuôi con

Cần chi quá đẹp, môi son má hồng? ...

——

Đời người bể khổ, đoạn trường

Ngẫm cùng bởi tại tham lòng, ý cao 

Hái hoa còn muốn “hái sao”

Không được thì giận, tổn hao thân mình

Tâm định kiến, gây tội tình! ...

       PNP-SG-18/11/2020

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2020

Sợ con thua kém bạn bè?

 


SỢ CON THUA KÉM BẠN BÈ?

(Tác giả: Tony hack)


Nhiề chɑ ẹ Việt không có bản lĩnh: Oằn ình là ɾɑ của cải ɾồi cho con hết, sợ con thɑ ké bạn bè, con ʋòi ʋĩnh gì cũng đáρ ứng


“Con không đi cái xe đấy đâ, xấ hổ lắ, bạn bè con toàn đi xe gɑ, ẹ ᴍᴜɑ xe gɑ con ới đi…”

 chyện củɑ hɑi ẹ con cự nự nhɑ sɑ lưng tɾong qán cɑfe tɾưɑ nɑy là tôi bất giác có ột chút bồn, nhưng ɾồi lại chợt cả thấy ấ lên ột niề νi khi nghĩ νề ột câ chyện tương tự củɑ bố con tôi hơn 10 năνề tɾước.

 

“Bố cho con cái gì?” – Nhớ ột thời còn tɾẻ con, nông пổi, tôi đã có đủ “dũng cả” hỏi chɑ ình câ đó, lần đầtiên νà cũng là dy nhất. Đó là ột ngày không lâ sɑ khi nhận tin đỗ νào đại học. ột cộc tɾò chyện ɾất nghiê túc νà thẳng thắn giữɑ hɑi người đàn ông.


Bố tôi tɾả lời ột cách không thể bình thản hơn:

“Bố ẹ bố cho bố cái gì, bố sẽ cho lại con cái đó: ột lý lịch tɾong sạch để con không bɑo giờ ρhải xấ hổ νề bố νà ột sự giáo dục tốt nhất tɾong khả năng củɑ ình – con có khả năng học đến đâ bố sẽ hỗ tɾợ đến đó. Hết!”

Tôi, hơi shock, nhưng νẫn nghĩ đó chỉ là câ nói “lên dây cót” cho chàng sinh νiên ới.

ʋà ɾất tiếc là bố tôi chẳng đùɑ, bố hành động ɾất thật theo đúng những tyên bố đấy. Bố tính toán ɾất kỹ νà cho tôi ột khoản tiền tɾợ cấρ 300 nghìn/tháng tɾong sốt những nă học đại học. Tiền học ρhí học kỳ đầ tiên được cho, từ học kỳ thứ 2 tôi tự kiế được nên tự động không xin nữɑ. Bất kể những nă sɑ khi tôi kiế được nhiề tiền hơn gấρ nhiề lần thì khoản tɾợ cấρ đấy νẫn được dy tɾì cho đến khi tốt nghiệρ, nhận bằng là ắт tiền.

6 nă tôi đi học ở nước ngoài, bố không ρhải lo cho tôi ột đồng nào. ʋới tôi, bố lôn là Nɑρoleon còn tôi chỉ là ột ɑnh binh nhì. Nhưng ít nhất tôi lôn coi đó như ột hiếп ôпg nho nhỏ củɑ ɾiêng ình.

 

Bố tôi ɾất hɑy, lôn ρhân định ɾất ɾõ ɾàng: “Đây là nhà củɑ bố nhé, đây là xe củɑ bố nhé… ʋà con đɑng… ở nhờ νà đi nhờ. Không hài lòng hả, qyềп đi bộ… lôn thộc νề con.” Nế nhờ tôi giúρ νiệc gì không nằ tɾong tɾách nhiệ củɑ con cái, thɑy νì thê người ngoài, bố sẽ thê tôi là νà tɾả tiền ɾất sòng ρhẳng, không qên thể hiện là ột khách hàng khó tính.


Không tự ái – không ρhiền lòng – tôi biết ɾõ ình chỉ có ột con đường nế ᴍᴜốn có ngôi nhà ɾiêng củɑ ình: tự ᴍᴜɑ.

Cũng có người nghe thấy νà thắc ắc cái kiể nói ấy “Nhà củɑ bác thì sɑ này không củɑ nó thì củɑ ɑi, sɑo bác lại nói thế?”. ʋà bố tôi “chỉnh” ngɑy: “Củɑ tôi chứ, nế nó không cố gắng, tôi sẽ cho từ thiện.”

Bố tôi thì chẳng già như Bill Gɑtes, nhưng dá là như Bill Gɑtes thì tôi tin là là thật.

Bữɑ ăn ít người củɑ nhà tôi lôn có những câ chyện νề các loài νật, những câ chyện được lặρ đi lặρ lại, được kể lúc này lúc khác.

Bố hɑy nói chyện: Con gà con đến tổi tự kiế ăn , gà ẹ sẽ đổi chạy chí нếт nế gà con cố đến gần hoặc đi theo.

Hɑy câ chyện νề loài đại bàng: Đại bàng con sẽ được ẹ nôi  tɾong tổ đến khi đủ lông đủ cánh, νà sɑ đó nó sẽ cắρ con bɑy lên đỉnh núi thật cɑo νà thả xống. Con nào chị đậρ cánh νào không tɾng νà bɑy đi thì sống νà bắт đầ cộc đời ới, con nào không tự bɑy được thì sẽ tự ɾớt xống νà νực thẳ sẽ chờ ở dưới. Qy lật tự nhiên là νậy, νà con người là ột ρhần củɑ tự nhiên, nên cũng không là ngoại lệ.


ùi ɾăn đe tɾong những câ chyện “thơ nức” sốt những nă tháng tổi thơ tôi.

 

Những điề tôi kể tɾên đây νới nhiề người – nhiề ông bố bà ẹ có lẽ là những điề ngược đời, ty nhiên, bước ột bước ɾɑ bên ngoài thế giới, tôi thấy ình hóɑ ɾɑ không ρhải ngoại lệ.

ρhần đông các giɑ đình ρhương Tây đề như νậy, tɾái ngược hoàn toàn νới những gì chúng tɑ thấy ở ρhương Đông. Sự ρhân định ɾất ɾõ ɾàng giữɑ tɾách nhiệ – tình thương – νà sự nông chiề là cho con người tɑ không thể tì thấy пổi ột khoảnh khắc củɑ sự ỷ lại hɑy tɾông chờ νô lý ngɑy từ khi bước νào đời.

Bạn không có tiền học đại học? Hãy νɑy đi ɾồi sɑ này tự tɾả. Các bạn nước ngoài củɑ tôi ɾất nhiề người chọn giải ρнáρ như νậy, ặc dù ɾất nhiề bạn có bố ẹ tɾên cả già νà lôn sẵn sàng tài tɾợ.

Sự hào ρhóng không đúng chỗ củɑ ɾất đông các ông bố bà ẹ ʋiệt giống như bà ẹ tɾong câ chyện lúc đầ củɑ tôi đɑng để lại cho đất nước những thế hệ yế ớt – không có khả năng sống độc lậρ νà tự tɾọng νới chính người thân củɑ ình.

Họ nghiễ nhiên cho ình cái qyềп được xin xỏ, được νòi νĩnh, được lạ dụng νô hạn tình yê thương củɑ chɑ ẹ… νà các νị ρhụ hynh thì νẫn cứ tin tưởng tɾong sɑi lầ ɾằng để cho con ké bạn ké bè ngɑy cả khi chúng đã tɾưởng thành là không tɾòn tɾách nhiệ chɑ ẹ.


Ở nước ình, cái νòng lẩn qẩn ấy biết khi nào ới thôi? Cố gắng có củɑ cải để à cho con đã là khó, nhưng cố gắng để có củɑ cải à νẫn không cho thì còn khó gấρ νạn lần. Nghe có νẻ tɾái νới qy lật củɑ tình cả con người, nhưng đó là ột sự ngược chiề cần thiết. Điề đó có lẽ thộc νề bản lĩnh củɑ nghề là chɑ ẹ.

 

Rất nhiề lúc tôi đã tự hỏi ình: “ʋậy sɑ cùng, bố sẽ cho ình cái gì nhỉ?”

ʋà ười nă sɑ cộc nói chyện sòng ρhẳng đấy, νào lúc tôi tự ᴍᴜɑ được căn nhà νà chiếc xe hơi đầ tiên củɑ ɾiêng ình à chẳng ρhải xin xỏ gì bố, tôi ới thấ hiể hết tình thương νô bờ bến νà giɑ tài νô giá à bố đã để dành cho ɾiêng tôi ấy chục nă nɑy.

Cho lòng tự tɾọng νà tinh thần tự lực đã là cho tất cả ɾồi.

*Bài ʋiết thể hiện quɑn điể cá nhân củɑ tác giả.




Thứ Tư, 11 tháng 11, 2020

CHUYỆN ĐỜI

 




















CHUYỆN ĐỜI
(Viết trên nền nhạc bài Love story)

LỜI 1
Nếu cuộc đời dễ quá
Vợ chồng ba má con cái quây quần, tiền bạc bao la
Vợ chồng phe ta, ba má song thọ, con hiền thương ta
Còn gì phấn đấu, buông sức buông đầu, xụi chẳng bao lâu
Ta chẳng mong cầu

LỜI 2
Đã phận người - gian nan
Trẻ nào khôn ngoan, chưa biết chuyện đời, tình là dây oan
Tình tiền liên quan, như bóng với hình, tài càng đa đoan
Cả đời lang thang lê bước kiếm tiền, một chiều nắng tắt
Hiu hắt đời ta

ĐK:
Đời ta còn được bao lâu
Mẹ cha giờ tựa hoa Cau
Một sớm rụng rơi
Con cái giờ rời đi xa
Còn đó mình ta
Và những vần thơ, ôm ấp tình đời dang dỡ
Cuộc đời đó ngỡ lâu
Như nước qua cầu
Nhìn soi xuống bóng sâu
Thấy bóng ta xưa sầu
Nhanh quá thời gian!

LỜI 3
Nếu còn được nối kiếp
Mặc đời réo rắt níu kéo vương tình, đường tình cố tránh
Học đường các thánh, tu tâm thân rèn, tình đời buông nhanh
Thiền định sớm tối, ta bước chân vào “ngừng thời gian trôi”
Chắp cánh hồn ta!
    PNP-SG-11/11/2020

https://youtu.be/64dNKjR8vpE

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2020

HOẠ PHƯỚC DO NGƯỜI TẠO NÊN

 HOẠ PHƯỚC DO NGƯỜI TẠO NÊN


Trái đất vừa bay vừa quay

Tự quay quanh trục và bay quanh (mặt) trời

Xoay từ Tây qua Đông thời (quay ngược chiều kim đồng hồ)

Dịch mọi dòng nước muôn đời về Đông


“Trường Giang cuồn cuộn về Đông

Anh hùng như sóng mênh mông biển triều”

Sóng sau xô trước, trẻ liều

“Bạc đầu” là sóng bãi triều đến nơi


Đến nơi, sóng tan biển khơi

Sóng trở về nước muôn đời “về Đông”

Mặt trời đun nước biển sông

Thành hơi nước, bốc cuộn dâng gió mùa


Gió mang hơi nước, thành mưa

Rơi xuống lạch - suối, bốn mùa chảy xuôi


Giống như sinh mệnh người thôi

Từ Sinh đến Tử, một đời kiếp nay 

Trong vô lượng kiếp đầu thai 

Linh hồn ta vẫn chuyển hoài, chết đâu!


Có chết, cái xác giả màu

Cái thân tứ đại, hồn đầu thai thôi


Kiếp này sóng gió nổi trôi

Chỉ là trả nghiệp, muôn đời đã qua

Vui trả nghiệp, đừng kêu ca

Mình làm mình chịu, dần xa ác đàng


Bao người ganh ghét phụ phàng

Hay tự nhiên mến, chỉ đàng - giúp ta

Chỉ là nghiệp quả bao la

Ta gieo từ những kiếp xa, về đòi


Nghĩ vậy đi, sẽ nhẹ người

Để tâm tĩnh lặng, giành thời hành tu

Vũ trụ rộng lớn thâm u

Nhưng một giọt nước mưa Thu, mãi còn


Hôm qua ỷ thế, cưa rừng

Hôm nay mưa lũ tưng bừng cuốn trôi

Lũ ngập, ngỡ thiên tai trời

Gọi “nhân tai”, mới đúng người đúng tên

Họa phước, do người tạo nên ...

         PNP-SG-10/11/2020












Thứ Ba, 3 tháng 11, 2020

CHUỒN CHUỒN BUỘC CHỈ

 


CHUỒN CHUỒN BUỘC CHỈ

Chuồn Chuồn kia buộc chỉ
Sao bay vào trời xanh?
Bay cao, chỉ dài nặng
Ghì Chuồn Chuồn xuống nhanh
.....
Con người ta cũng vậy
Nợ cơm áo theo đè
Từ độc thân đã nặng
Có vợ con, lưỡi thè

Biết bao người ao ước
Giàu lên sẽ đổi đời
Sẽ cất được gánh nặng
Vẫn đeo đẳng kiếp người

Thảng có người trúng số
Hay tài sản được cho
Chỉ một thời gian ngắn
Khó khăn lại vây co

Nhiều người làm ăn lớn
Tiền vô ra nước triều
Nhưng âu lo trĩu nặng
Thẳm đôi mắt mỹ miều

Ít người trông an lạc
Dù họ giàu hay nghèo
Hỏi đâu là mấu chốt
Để an vui giữa đời?
———
Người lương tháng 5 triệu
Gói gọn 3 triệu chi
Mỗi tháng dư 2 triệu
Ung dung chẳng nợ gì

Người tháng 50 triệu
Phóng 60 triệu chi (sắm xe hơi, đồ hiệu)
Kết tháng thâm 10 triệu
Càng làm càng nợ đìa
———-
Rõ ràng cao thu nhập
Mà chi lớn, cũng huề
Thua người thấp thu nhập
Biết tiết chế ham mê
———
Nay xã hội vật chất
Kích tiêu dùng, đua chen
Xe - điện thoại - nhà đẹp,
Học trường Tây, chơi gôn (golf), ...
Ăn xài phải đẳng cấp
Tiền kiếm nhiều, cũng tan

(Mà con người tánh ngộ
Ăn quen nhịn hổng quen
Đã xài hàng đẳng cấp
Xuống thấp thấy mình hèn)
———
Đây chính là mấu chốt
Lòng tham danh của người
Chỉ vì một chữ “sĩ”
Cày sấp mặt cả đời
(Tâm luôn lo, tính toán
Ăn vàng, chẳng vui cười)

(Chưa tính “ăn chơi ép”
Vì giao tế làm ăn
Ép thân mình bia rượu
Thận gan suy, bệnh hành
Mà trong người không khoẻ
Làm sao tâm an bình)
———

Chuồn Chuồn kia buộc chỉ
Sao bay vào trời xanh?
Con người muốn an lạc
Bỏ ngay lòng tham danh

Tập dần sống thanh đạm
Lâu sẽ thành thói quen
Sống ung dung tự tại
Tâm thoát đời bon chen.
 
PNP-SG-03/11/2020

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2020

VÌ SAO KHI GIÀ?

 


VÌ SAO KHI GIÀ?

Hỏi Thượng Đế:
Vì sao người ta tuổi lớn, tai nặng mắt mờ, đầu óc lờ đờ hay quên?
Thượng Đế trả lời:
Để giữ cho con người được sống bình yên!
Khi đã già, sức khoẻ, cơ thể & sức chịu đựng thảy đều giảm suy.
-Cho tai nặng để bớt nghe lời thị phi,
-Cho mắt mờ để bớt nhìn điều ngang trái,
-Cho đầu óc mau quên (chuyện xấu), để tâm hồn thư thái.
Thì con người mới có thể sống an vui tự tại, giữa bể đời sống mái đua chen!
               PNP-SG-02/11/2020
(Hình minh họa: Cụ ông thợ hớt tóc 107 tuổi vẫn làm việc hàng ngày)

VẠN KHỔ DO LÒNG THAM NGƯỜI!

 

VẠN KHỔ DO LÒNG THAM NGƯỜI!

Trời tạo vũ trụ mênh mông
Trong có trái đất đủ muôn vàn loài
“Cân bằng” là luật cao vời
Thứ hai, “nhân - quả”, luật Trời bất di

Vạn vật, lớn cá voi kia
Đến con kiến nhỏ không đi trật đường
Voi ăn lá, tưởng phá rừng
Nhưng phân Voi thải, cây rừng mọc lên
Tỷ năm, rừng vẫn còn nguyên ...
.....
Khủng Long tuyệt chủng sạch trơn
Vì rừng nuôi nó cứ luôn mất dần
Do thảm hoạ, đổi môi trường
Thức ăn cạn, tuyệt chủng thường xảy ra

Ngày nay nhân họa “rừng cưa”
Vì lòng tham quá, đẩy đưa đủ đàng
“Làm thủy điện”, “công nghiệp vàng”
“Tâm linh Du lịch”, ... rừng vàng mất tiêu

Rừng trọc, không tiếng chim kêu
Không cây chắn lũ, sạt chiều mưa to
Không cây, nước ngầm cũng khô
Mùa khô sông cạn, mùa mưa lũ tràn

Phá rừng gây mất thăng bằng
Xây đập, tôm cá mất đường tồn sinh
Ảnh hưởng con người rất nhanh
Thức ăn hiếm, hạn mặn chằn, lũ trôi
———
Xét cùng, chỉ tại tham thôi
Kẻ quyền diệt đất - trời - người, rồi vong
———
Con người khổ chết vì tham
Nửa kỷ trước, xe nhỏ ăn ít dầu
(Những năm 1960 xe máy thường chỉ từ 30-50cc, xe hơi cũng nhỏ)
Các hãng xe muốn bán nhiều
Cạnh tranh, xe lớn chạy phiêu mới tài (xe máy từ 110-150cc trở lên, xe hơi máy cũng lớn hơn)

Nhưng ai hay Phượt đường dài
Biết trên bảy chục, phạt hoài đó anh (trên 65km/h xe moto bắt đầu phạt)
Xe lớn, phải ngốn hao xăng
Tốn kém, ô nhiễm, quá nhanh là thừa

Nhưng lòng người tham chẳng vừa
Mình kém xe khác là thua, ngu giề?
....
Cạnh tranh tốn kém mọi bề
Chuồn chuồn buộc chỉ, khó bề bay cao!

Loanh quanh cuộc sống đua nhau
Lùi xa tâm tĩnh ngẫm sâu, hiểu đời
Vạn khổ, do lòng tham người
Ai biết “vừa đủ”, cuộc đời lạc an

Ăn - ở để sống, tu thân
Giữa đời, giải thoát thân tâm khỏi đời!
       PNP-SG-02/11/2020


Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

Mê hồn hương đen

 MÊ HỒN HƯƠNG ĐEN


Trời kia rất khéo an bài

“Mê hồn hương” với mỗi loài khác nhau

Thứ mùi mê đắm đỉnh cao

Trúng vào bị khiển, trí sâu mê mờ

Trời tạo để vạn vật nhờ

Nương dựa nhau, thúc đẩy mà tồn sinh!

———-

Muông thú đến mùa sinh sôi

Con cái sẽ tiết mùi ôi diệu kỳ (Pheromone)

Con đực mê mẩn tình si

Đánh nhau quyết liệt chỉ vì ... nàng thôi


Con cái chết vì ăn - mồi

Con đực lại chết vì nơi ... cái ... nàng

.......

“Mê hồn hương”, với côn trùng

Mỗi loài lại thích mùi chừng khác nhau

Bướm - Ong thích mùi (phấn) hương sâu

Ruồi - Nhặng lại thích mùi đâu ... thịt ... sình


Những cây hoa ăn thịt rình

Sau khi đã tiết mùi (thịt) sình, mùi thơm

Ong/Ruồi trúng “Mê hồn hương” 

Sống chết cũng cố mà bươn đầu vào

Bẫy khép, Ruồi/Ong chết sầu 

Không thể nào thoát nhiệm màu mùi hương

......

Dân quê biết con rắn Trun (hay rắn Chun)

Thân nhỏ chuyên ăn thịt Lươn to kềnh

Rắn Trun nằm hả miệng mình

Nhả “Mê hồn hương, mùi thịt sình tanh hôi


Con Lươn dù to gấp đôi

Không thể nào cưỡng mùi hơi chết này

Từ từ bò đến như say

Rắn Trung hả miệng nuốt ngay lươn vào ...

——-


Con người ta tham vọng nhiều

“Mê hồn hương”, càng dễ chiều đa đoan

Tham tiền tham quyền tham danh

Tham mua, tham sắc, tham ăn, ... cả giề 


“Văn chương chữ nghĩa bề bề

Thần lờ nó ám thì mê mẩn lòng”

Làm Vua mê gái, (còn) quốc vong

Làm dân “Mê hồn hương” đắm, cha mẹ còn mong nỗi gì?

.....

Cờ bạc - ăn nhậu - đua xe, ...

Quyền - danh - ma tuý, ... người ta dễ ghiền

Dính vào, mê đắm đảo điên 

Quên tất cả, lao ánh đèn thiêu thân


Lao vào lửa cháy bùng lên

Biết chết thì đã hết luôn đường về

Bao trai gái đẹp hiền quê

Vì chút danh - lợi, u mê lao vào


Ánh đèn sân khấu, chức màu

Hoa khôi, danh sĩ, vị cao, ... ôi bả lừa!


Dính bả phù phiếm, buông thùa

Học đòi lối sống giả - hùa ... chảnh sang

Siêu xe - biệt thự - chơi gôn (golf)

Siêu tốn kém, chỉ hầu thân giả này


Trong lúc “Ta” đâu phải đây!

Ta phải là thứ cao - bay - vĩnh hằng

Còn vô minh, chịu buộc ràng

Ngỡ ta là cái thân xoàng này thôi


Còn dính “Mê hồn hương” hôi

Của những danh sắc bả đời vinh hoa

Cho nên chìm đắm đời ta

Chịu “Rắn đời nuốt”, chết già phí thân

Rồi kiếp sau, vẫn vô minh

Lặp lại muôn kiếp chuyển sinh luân hồi 

Thiếu đức, xuống thấp dần đời

Súc sanh - ngạ quỷ, ..., chẳng thời đi lên


Mau tu, xa rời “Mê hồn hương” đen!....

Để mà thăng tiến, đi lên tâm này

Vạn năm tu, được thân người

Chớ để hoài phí, siêng đời học tu

Càng tu, tâm sáng Trăng Thu ...

       PNP-SG-29/10/2020