NƯỚC NÂNG THÌ CŨNG LẬT THUYỀN
Vô phước làm dân nơi xứ
ác
Vua chúa chiếm hết của
quốc gia
Đất đai tài nguyên,
thuế, rừng biển, ..
Cả mạng người dân chúng
vạn nhà
Bảy tám mươi phần dân nông
nghiệp
Chúng triệt "mùa
được" giá rớt bèo
Nông dân trắng tay, rời xứ sở
Vào khu công nghiệp, bán
sức nghèo
Điện-nước-thuốc-xăng,
tăng cắt cổ
Tiền lương thấp trụ, đủ
nuôi thân
Tham quan ô lại hùa vơ
vét
Bóc lột người dân tét
khố trần
Người dân chỉ còn sức
lao động
Bán cho tư bản, qua trung gian
Vua quan thông đồng,
lương ăn chặn
Dưới mọi hình dong rất bạo tàn
Bằng cách lột tiền của
giới chủ
Chung tiền mới cấp phép
đầu tư
Giới chủ phải tìm cách gỡ
đủ
Bằng chèn thấp lương
giới cần cù
Lương thấp, giá cao, đời
khốn khổ
Mặt xanh chàm đổ, nuôi
được con
Còn bị giữ lương, đóng
bảo hiểm
20 phần trăm mức
lương còm
Quỹ bảo hiểm này, vua
quan giữ
Nói để cất trữ, phòng
nhân công
Thất nghiệp, về hưu lãnh
ra sống
(Thực họ lén chi, quỹ rỗng lòng)
Quỹ cạn, tiền đâu mà cho
lãnh
Sửa luật, về hưu mới trả
ra
Chơi khôn khất nợ người
lao khó
Che dấu quỹ vơi, hớp quá đà
Khốn khổ thân còm người
lao động
Mất việc chộn rộn, sống bằng gì
Bảo hiểm đóng vào, không
được nhận
Chờ già 60, chết tám khi
Vương quốc ác nhân đời vẫn thế
Bòn nơi khố rách đãi
quần hồng
Trộm quỹ dân đen tuồn quan đỏ
Quá hiền thằng dân hoá
không khôn
Quá khổ cùng cực, dân
kêu kháng
Phản đối biển người, như
sóng triều
Sức dân như nước, nâng
thuyền đấy
Cũng dìm thuyền đây, chớ
ác kiêu !
PNP-SG08/4/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét