BỚT VÔ MINH
Nói là chuyện miệng người ta
Vui - bực - không chấp, lại do tâm mình
Thuở còn tăm tối vô minh
Người ta nói tốt khen xinh, sướng mừng
Bị lời chê - chửi, nổi sùng
Buồn vui mình phụ thuộc chừng miệng ai
Tu thân, thiền định, tịnh chay
Một ngày tự ngộ, sao say vậy nà ?
Nói là chuyện miệng người ta
Vui - bực - không chấp, lại do tâm mình
Hiểu ra, đời bớt vô minh ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét