Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

LỠ MỘT MAI


L MT MAI

Một buổi sáng khi Dã Tràng thức dậy
Mới chợt hay vợ đã lấy ngọc rồi
Không giã biệt, xuống thủy cung làm Hậu
Một đời hận Tràng lấp nổi biển khơi ?

Một ngày nào bạn bè đi không biệt
Vì sợ thiệt phải trả nợ tiền ta
Ta dẫu buồn, bạn-tiền không trở lại
Thì nên vui, tay làm phước “cho hoa”

Một ngày nào việc làm ăn bế tắc
Nợ trốn rồi, nhưng người khác réo đòi
Dẫu phân trần, người đời ai gút mắc
Vui kéo cày trả nợ đậy bạn ơi

Một ngày nào người ta yêu rời bỏ
Dẫu hạnh phúc ta từng có với người
Dẫu hận tình, người cũng đâu trở lại
Hãy cảm thông, người có nỗi khổ đời

Một ngày nào con cái ta trách móc
Ta đã bỏ chúng lăn lóc không nuôi
Nào có thể kể công dài năm tháng
Chờ thời gian con lớn hiểu, ngậm ngùi

Một ngày nào cha mẹ già quá vãng
Buồn dẫu cao như lãng đãng mây chiều
Cũng đâu thể cho mẹ cha sống lại
Vậy hôm nay hãy đối tốt phụ yêu

Một ngày nao ta thất cơ lỡ vận
Tiền khánh tận, xác thân bệnh, đọa đày
Không thể nào ngủ một đêm thay đổi
Như cụ Rùa phải gánh nổi nhà Mai

Hãy chấp nhận, đời như mây gió thoảng
Sống hết mình, phận ta gởi gió mây ! …
PNP-SG-23/8/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét