Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

CHIỀU RƠI BIỂN CẠN


CHIỀU RƠI BIỂN CẠN 2

Chiều rơi trên biển cạn
Chợt lòng hoang vu sầu
Mải bơi trong sóng khổ
Sóng hết, đời quạnh hiu

Lăn trong đời khổ đau
Bù đầu không ngơi nghỉ
Đã ước nhàn bao lâu
Nay chùng buông sầu ghé

Người như bờ - sóng bể
Gào thét giằng co nhau
Chợt một chiều biển cạn
Hoang vu lòng cát đau

Cùng lượng nước biển sâu
Sao lúc đầy lúc cạn
Cùng con người chứ đâu
Đời khi đầy khi hạn

Biển sẽ đầy sau cạn
Lòng người cạn sau đầy
Ôi thế nhân khổ nạn
Sao chẳng dày nợ vay …
PNP-SG-14/8/2015

CHIỀU RƠI BIỂN CẠN
Chiều rơi trên biển cạn
Chỏng trơ như phận người
Đã lột bỏ danh phận
Những khoe ngôn mật lời
Biển cạn trơ lòng cát
Không phân đâu đáy-bờ
Cá lùi xa theo sóng
Chậm phơi thây dật dờ
Khi biển tràn sóng vỗ
Ngỡ dưới đáy rất sâu
Chứa bao điều kỳ thú
Biển cạn thấy gì đâu
Như con người trần trụi
Chẳng mấy khác gì nhau
Tôi đứng bên biển cạn
Chợt thương đời hoang vu
Nếu thiếu đi sóng hát
Biển chỉ còn cát khô 
Con người thôi yêu dấu
Buồn treo nhành thiên thu 
PNP-LONG HẢI-11/8/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét