Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

TRIẾT LÝ KHÔ HẠN


TRIT LÝ KHÔ HN

Phải khi tai kiếp, trời khô hạn
Suối sông nước cạn, vạn điêu linh
Thủy tộc mười phần, thân chết bảy
Ruộng đồng khô khát, bát vơi dân

Mọi ngành kinh tế đều sa sút
Thu hẹp sản xuất, mất việc làm
Dân nghèo giảm chi, đi bán ế
Xăng dầu giảm giá, má càm ràm

Mọi ngành liên đới, đời “lơi điến”
Du khách loe hoe chùa Bà Đanh
Học trò thưa thớt, trường như nấm
Thầy đông trò dối, đói cầm canh

Ngân hàng hang ngầm, ôi sát nhập
Nhân viên thất nghiệp, biết đi đâu
Nhà đất đúng nghĩa “Bất động sản”
Bất động hàng năm, vốn chôn sâu

Trước tiên xuất khẩu, đầu khó trước
Rồi tiếp nhập khẩu, bước theo sau
Nổi đông như Ong, dòng trộm cướp
Cướp biển cướp đường, cướp công trào

Trộm cướp - gian nhiều, điêu cảnh sát
Nghề gác trại giam, phát như diều
Công quyền-chạy tiền, điên thất bát
Cảnh sát cát sảnh, nã tiền tiêu

Chùa miếu chợt đông, trông cầu phát
Bói toán mê tín, nấm sau mưa
Càng khó càng khổ, càng muốn thoát
Cầu đảo đền chùa, mua thiên cơ

Nghèo khó bần cùng sinh đạo tặc
Thời cơ vàng bạc, giặc nổi lên
Thánh chiến, đánh thuê, hay cách mạng
Đói quá, như nhau, thời đảo điên

Hạn lâu sông khô, trơ cát đáy
Vũng sót vài cái, dày cá tôm
Tranh nhau, cá lớn nuốt cá bé
Rồi đến thợ câu, cá lớn ôm
                                                                       
Thợ câu bị cướp xâu mất cá
Rồi thằng cướp cả, đá cướp con
Cứ thế giật-tranh, giành sự sống
Trời không mưa xuống, nướng sạch dòng …

Trời ơi khổ quá, thương dân với ! …
(Thượng đế thương tình, nhắn tiên tri)
Khô hạn phản ánh lòng nhân đức
Của cả vua quan lẫn dân mi

Muốn trời thuận hòa ban mưa xuống
Con người phải sống thuận đạo trời
Chớ uống cạn tàu, tham ráo máng
Ban phát tình thương, vương tình người

Chức quyền tham lam vét sạch biển
Chặn sông-thủy điện, phá trụi rừng
Chính sách tận thu, mù khố rách
Vung sạch tiền thuế, chẳng mực chừng

Tham lợi ấm thân thông mưu giặc
Để tràn hàng độc giết dân mình
Hiểu biết-sợ-tham, mồm ngậm chặt
Ngó lơ bỏ mặc nước điêu linh

Dân tình tham lam, sợ tù - đói
Hùa theo gian dối, lối bạc điêu
Tình người cạn khô, tim chai đá
Phản ánh tiết thời, oan chi kêu …

Ngày xưa trời hạn, thường vua chúa
Chay gội, đại xá, tôn đền chùa
Tự trách rằng mình, khinh nhân đức
Lòng thành ánh trời, rơi móc mưa …
PNP-26/01/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét