Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

Bảy ngày nhịn ăn



BẢY NGÀY NHỊN ĂN
(Chế lời bài hát 7 ngày đợi mong)


1)Anh nhịn ăn cuối tuần, vì bệnh cao huyết áp (bắt đầu từ thứ Sáu)
Đã hai tháng chay trường, bệnh cứ rập rình, chờ dịp máu lên

Chiều thứ Bảy run tay, thân như không còn sức
Đêm thân đau rậm rựt, nằm thở cũng mệt hơi
———-
Sáng Chủ Nhật tả tơi, nhức rêm đều cơ khớp
Chẳng thấy huyết áp tăng
Qua thứ Hai Môi tàn, đến thứ Ba Mắt vàng
Mùa Đông thứ Tư sang.
(Nhức bứt rứt vì cơ thể rút năng lượng khỏi các mô thừa)

Qua thứ Năm rụng rời, cầm hơi qua thứ Sáu
Quyết, anh quyết nhịn lì, không có ăn gì, dù miệng thèm chết đi

Chiều, nước gạo rang đây, ôi nhấp môi là thấy
Sao đã nghe thơm vậy, đây mới nước gạo rang.

Ngày thứ Bảy ăn cơm, nhưng chỉ ăn vài muỗng
Nhai kỹ ra nước hồ, ăn như uống nước hồ,
nuốt chầm chậm hư vô.



2)Ôi ! Thật may hết tuần, Người nhẹ như bong bóng
Huyết áp hết hoành hành, đầu óc nhẹ nhàng, thèm ăn cũng xa.
Chiều có việc anh đi, lái xe như bạt gió.
Phải mặc thêm áo ngoài, xe đi giữa người, thấy đời thật tươi

Sáng ngủ dậy nhẹ tâng, nghe tâm hồn thơ thới
Như lúc tuổi thanh niên
Nên ba tháng một lần, không nên ăn một đợt
Bệnh đau sẽ xa ta

Ai có gan nằm nhịn, chẳng lo tăng huyết áp
Mỡ máu cũng biệt rồi, nếu có khối U gì, bệnh tật kia cũng tan
Đừng có sợ ai ơi, trông ốm đi một chút
Cân xuống đi nửa chục, sắc kém đi một tuần
bao chất độc xa bay.

ĐK : Đời rất lạ ai ơi, Cây Đông khô tưởng chết
Xuân tới cây nảy lộc, sau lúc trơ trụi cành, 
sức sống đâu bừng lên.

ĐK : Đời trái ngược ai ơi, trông béo to đỏ đắn, 
Thân đã nung bệnh trọng, to béo dễ đột quỵ,

Ốm nhắt sống thọ lâu.
————
                 
             PNP-SG-16/12/2017


BẢY NGÀY ĐỢI MONG
 Tác giả : Trần Thiện Thanh

Anh hẹn em cuối tuần, chờ nhau nơi cuối phố. 
Biết anh thích màu trời, em đã bồi hồi chọn màu áo xanh. 
Chiều thứ bảy người đi, sao bóng anh chẳng thấy. 
Rồi nhẹ đôi gót hài, chiều nghiêng bóng dài, áo em dần phai. 

Sáng chủ nhật trời trong, nhưng trong lòng dâng sóng 
Chẳng thấy bóng anh sang. 
Nên thứ hai thu tàn, nên thứ ba thu vàng 
Mùa đông thứ tư sang. 

Qua thứ năm nhẹn ngào, giận anh đêm thứ sáu 
Quyết, em quyết dặn lòng không nói nửa lời, dù là ghét anh. 
Chiều thứ bảy mưa rơi, ai bảo anh lại tới 
Ai bảo anh xin lỗi, ai bảo anh nhiều lời, 


Cho mắt em lệ rơi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét