Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

Trăm năm qua mấy cây cầu


TRĂM NĂM QUA MẤY CÂY CẦU


Trăm năm qua mấy cây cầu
Đôi mươi trở lại, qua cầu học - thi
Qua đại học, nghề nhẹ đi
Không qua đại học, nghề thì nặng tay

Hai lăm - bốn chục, cầu cây
Tình duyên, con nhỏ, loay hoay mệt đời
Qua được, bạc tóc bở hơi
Nửa đường cầu gãy, thì bơi dưới sình

Năm mươi, cầu bệnh gập ghềnh
Năm ba (53) qua được, yên bình - phước xanh
Sáu chục qua thoát, là anh
Bề gì, "hưởng thọ", khỏi thành "hưởng dương"

Sáu ba, cầu gặp đoạn trường
Vừa xấu vừa hẹp, qua chuông mới tài
Qua được, đến cầu bảy hai (72)
Xấu hẹp hơn nữa, xảy đài, lọt khe

Bảy chục, "cổ lai hy" xưa
Nay tuổi bảy chục, nước mưa Sài Gòn
Nhớ cho, sức đã cạn - mòn
Vui vẻ sống với cháu - con, tà tà

Tu thân, việc chính của ta
Để tích công đức, xây nhà kiếp sau
Bảy ba qua cầu bệnh đau
Là lên hàng tám, nhiệm màu phước ân

Tám ba (83) qua được, khó ăn
Cầu này quá hẹp, qua xong là rồi
Từ nay thoát khỏi sổ trời
Vô vi tận hưởng nay thời, biết mai

Chín chục chỉ dành những ai
Công đức sâu nặng, gieo dài phóng sanh
Tuổi này, sánh với trời xanh
Ai cha mẹ thọ, siêng năng lễ chùa
Hàng chín, đâu phải chuyện đùa ...
       PNP-SG-02/10/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét