Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

THIÊN - ĐỊA, TỪ NHÂN


THIÊN - ĐA, T NHÂN

Thuận Thiên - Địa Lợi - Nhân Hòa
Cành khô cấy xuống, nở hoa đâm chồi
Nghịch Nhân-Địa Lợi-Thiên Thời
Lúa Mùa vàng chín, bão phơi nảy mầm

Ai hay “Thiên” tạo âm thầm
Bởi “Tâm” dân chúng mong ngầm mà ra
Trăm năm trong kiếp người ta
Mệnh Người - Vận Nước, sinh ra từ lòng

Nhìn dân Do Thái tuyệt thông
Tôn giáo dạy ngầm cổ võ giàu-tham
Ai cũng của cải đa mang
Sợ giặc, vong Quốc ngàn năm lưu đày
Hai ngàn năm dạt đó đây
Càng tham lo thủ thân đầy tiền muôn
Càng giàu chúng càng ghét hơn
Ích kỷ khôn lỏi, ngậm hờn diệt vong
Quốc xã giết kẻ khôn hơn
Chỉ là cớ ghét, cướp muôn vàng tiền
Nay giữa biển Hồi đảo điên
Không khéo cư xử họa liền diệt thân
Iran xong bom hạt nhân
Đầu tiên muốn đánh diệt thằng Ixrael
Họa vong quốc, xa mấy quăng ?
Cội nguồn sâu thẳm khôn ranh biết mình …

Ngày nay Trung Cộng rập rình
Mưu sâu-đông-mạnh, lấn liền - dọa xa
Cao Biền non dậy, can qua
Chiến tranh kinh tế sụp sa hố hầm
Tài hèn kế bẩn mưu trầm
Làm sao phục chúng, Sen Đầm tự phong
Cai trị tay sắt bên trong
Tiền mua Thái Thú kẹp lòng lân bang 
Tâm gian cả tỷ, trời hàng

Hạn hán, đất sụp, gió tràn bụi dâng …

Chê người, dân Việt có tham ?
Có gian - khôn lỏi - hèn cam - cúi đầu ?
Tham ngu, đầu óc chẳng sâu
Ngàn năm vong Quốc đợi đầu … lú quên
Lù thắng tưởng mình “khôn tiên”
Thực ngu nghèo khổ “khôn liền” đó thôi
Tâm hồn nhược tiểu nhỏ nhoi
Tranh ăn vơ vét như Dòi bể phân
Mặc kệ Đất Nước, đời Dân …

---------------

Nơi soi tìm rác giữa đàng
Của rơi chẳng mất, Thiên Đàng nhân sinh
Nơi đó tâm người “như Tranh”
Mưa hòa - Gió thuận - Cây xanh - Người hiền
PNP-SG-21/01/2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét