KHOE
MẼ LÀM THIÊN
Phạm
Ngọc Phương
“Khi con người còn khát khao giá trị
Thường sắm khoe thứ quý giá đắt tiền” -PNP
Xuất thân người nghèo hèn thâm đói lạnh
Có chút tiền hay khoe mẽ làm thiên
Thạch Sùng xưa vốn xuất thân hành khất
Gặp vận may, tàn nhẫn, trở nên giàu
Tỏ hống hách, mong tẩy đi quá khứ
Khinh chính mình, tạo nên kiếp bể dâu
Trời Âu Mỹ biết bao Triệu-Tỷ Phú (usd)
Thừa cao sang khoe châu báu bạc vàng
Vẫn cần kiệm, đem tiền đi cứu giúp
Bao phận nghèo nơi cơ nhỡ lầm than
Đất xứ ta, bói không ra Tỷ Phú (usd)
Nhưng đầy đường những khoe mẽ đại gia
Xe tiền tỷ, tô phở ăn cả triệu
Đố cho ai tấm tôn rách lợp nhà
Bao kẻ nghông uống bia ngâm Á hậu (hay
á họng)
Ngủ chân dài một đêm ngót trăm chai
Rượu sừng Tê mong thọ lâu cường dục
Bão lụt lơ, bên hàng xóm đói dài
Ta khác Tây? Ở từ nơi xuất xứ
Triệu-Tỷ Phú người ta khá mấy đời
Gia đình-trường, nhà thờ luôn giáo huấn
Giúp đồng loại như hơi thở, niềm vui
Còn đại gia nơi xứ ta khiếm tính
Lạnh tình người, bởi giáo huấn được nhiêu
Trưởng thành lên từ mánh mung đói kém
Sợ bùn lầy tanh hôi giấc mơ chiều
Như Thạch Sùng sợ cả mơ đói khát
Đập quăng đi tất cả đồ nghèo xưa
Mong vàng lụa che mẻ kho cũ nát
Kiểu tự ti, yếu đuối chuối sang thừa
“Khi con người còn khát khao giá trị
Thường sắm khoe thứ quý giá đắt tiền” -PNP
Xuất thân người nghèo hèn thâm đói lạnh
Có chút tiền hay khoe mẽ làm thiên
PNP-SG08/8/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét