Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

GIỌT MƯA RƠI TRÊN LÁ 2



GIỌT MƯA RƠI TRÊN LÁ 2
Phạm Ngọc Phương
(Cảm tác từ bài thơ cùng tên của bác Võ Văn Thông)

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc mẹ già nhặt hoa
Đem đổi lưng cơm nát
Nuôi tấm thân còng già

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc trai bán sức xa
Gái đi săn chồng ngoại
Nuôi thân, cha mẹ già

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc rừng trọc tan hoang
Hận gian tham quyền lộng
Phá tài nguyên kiệt tàn

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc tình người chia xa
Thời xảo, dân đua xảo
Giành ăn, tim băng hà


Giọt mưa rơi trên lá
Khóc hận bọn tham gian
Thầm tuồn đồ bẩn độc

Thuốc dân ta chết dần

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc thầy giáo tháo giày
Giáo chức ôi dức cháo
Giáo án dán áo chay

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc ngư dân nằm bờ
Đói, biển nhà mênh cá
Nhìn tàu lạ cướp vơ

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc nông dân khổ cày
Được mùa mua ép giá 
Chai tay sần trắng tay

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc nhân công nhọc nhằn
Khô áo tiền khô ráo
Nuôi con gầy quắt thân

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc thương thân phận người
Đói bệnh đau câm hận
Kêu rên đời héo ngay

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc khinh thân mập dài
Khuyển mã mưu cơm áo
Bóc chèn người kém may

Giọt mưa rơi trên lá
Khóc thương dân tộc buồn
Bao đoạn trường máu lửa
Oan nghiệp nào chưa buông
PNP-SG27/7/2013


GIT MƯA RƠI TRÊN LÁ
Git mưa rơi trên lá...
Đng li sau đêm đông
Như git châu lã chã
Ca chinh ph khóc chng!

Git mưa rơi trên lá...
Th th li ca con
Trong nghiã trang hoang vng:
"N nước- con đã tròn"!

Git mưa rơi trên lá...
M ngi ngóng bên song
Git mưa rơi trong lòng
Tuôn tràn v bin c!!!
Mưa Saigon 7-2013
Vănthong

2 nhận xét:

  1. Đến nay mới tới thăm thầy Phương
    Tưởng mình đã đi lạc con đường
    Không ngờ "GIỌT MƯA RƠI TRÊN LÁ"
    Được Thầy khai thác lắm đoạn trường!

    Cuộc đời dâu bể là như thế
    Lộng quyền hống hách nhiều vô kể
    Mài bút viết hoài đâu có xễ
    Chẳng khác nào đem muối bỏ bể!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trên đời ác xấu tựa màn đêm
      Bóc chèn ám toán trong lặng câm
      Nếu mọi người dân đều lên tiếng
      Cái ác xấu xa chết nhăn răng

      Ngày xưa Nguyễn Trãi đã từng kêu
      "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm
      Đâm mấy thằng gian, bút chẳng tà"
      Ta cứ phải viết, để con cháu
      Nhận đâu là giặc hại quốc gia !


      Xóa