TÌNH CHÁT ĐÊM
Phạm Ngọc Phương
Từng đêm thao thức chờ người đến
An ủi ta trên Yahoo Messenger buồn
Cám ơn người dù nhạt phai duyên nợ
Đã ru ta qua khúc ngậm ngùi ! ...
Người thường đến khi ta trống vắng
Nói với ta bao chuyện vui buồn
Chia sẻ những riêng tư thầm kín
Người đời hay chôn chặt dấu luôn ...
Say mê chat có khi đến sáng
Nói chuyện gì quên ngủ quên ăn
Gởi cả hình cho Ta xem tướng
Gửi niềm tin như với ngưới thân …
Người xinh xắn thông minh đài các
Dạng con nhà quyền quý giàu sang
Sao gương mặt trẻ trung vương vấn
Nợ đời nao mắt buồn vương mang …
Hai mươi năm ta ngồi thiền định
Nhìn thấy được một phần tương lai
Cả nợ nần người trong quá khứ
Phúc khuyết ảnh hưởng đến ngày mai …
Người còn trẻ sao đa đoan quá
Vừa muốn sự nghiệp luôn tình riêng
Ham được tất cả, cho rằng sẽ
Làm được mọi điều chỉ cần siêng …
Ta chỉ là chèo đò đưa khách
Cần mẫn qua nối tiếp bến đời
Chẳng may lỡ đò duyên người hỡi
Cô đơn sống chịu đời lẻ loi
Buồn trống vắng lòng thường xao xuyến
Ta và người đều đã từng đau
Con tim buồn ôm vết thương sâu
Cảm thông nhau là điều dễ hiểu
Nhưng để yêu, Ta-Người còn thiếu
Sự đồng điệu giữa hai tâm hồn
Người thiên về vật chất thiệt hơn
Ta lãng mạn tự do bay bổng …
Trên sa mạc khó chọn nước uống
Ta và người đều ngưỡng mộ nhau
Người không chọn người lỡ duyên đầu
Ta ngán sợ người thiên vật chất
Giúp nhau quên tháng ngày lây lất
Khi trong tâm duyên tình ngổn ngang
Quên đêm dài lệ quen gối chiếc
Đến ngày kia ai thắm duyên vàng
Cám ơn người dù phai duyên nợ
Đã ru Ta qua khúc ngậm ngùi
Cám ơn đời cho ta người bạn
Cùng với ta chia sớt buồn vui ! …
PNP07/01/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét