Thứ Tư, 18 tháng 11, 2020

TÂM ĐỊNH KIẾN, GÂY TỘI TÌNH

 


TÂM ĐỊNH KIẾN, GÂY TỘI TÌNH


Vì sao ta giận, tức mình?

Để mặt nổi mụn, tim gan mình bệnh đau.

(Nếu biết, thì phải sửa mau

Kẻo mặt xấu - ác, sống lâu chừa mình.)

——

Xứ ta trai cưới vợ hiền

Gái cưới chồng, bực mình liền, chửi ngay

Chắc gái mất giá, ế đây

Nhưng bên Ấn Độ, chuyện này thường thôi.

....

Chuyện thấy tức bực nhảy nhôi 

Chẳng qua khác với “ý tôi” trong đầu

Nếu đầu chẳng sẵn “ý nào”

Ngoại cảnh dẫu có ra sao, tâm bình


Ngày nay “chục mười”, thường tình

Xưa chục mười sáu, dân mình có sao?

Tại sao phải cãi, bực nhau

Thuở - thời nó thế, hơi đâu nặng lòng


Còn sống, rồi mọi việc xong

Ăn để sống, khỏi lăn tăn “món gì?”

Mặc để ấm, khỏi “hiệu chi?”

Xe để đi, chạy tốt thì ... OK


Vì sao cứ phải “tay ga”

Mà phải “hàng nhập” mới là xe ngon!


Vợ cần đảm, biết nuôi con

Cần chi quá đẹp, môi son má hồng? ...

——

Đời người bể khổ, đoạn trường

Ngẫm cùng bởi tại tham lòng, ý cao 

Hái hoa còn muốn “hái sao”

Không được thì giận, tổn hao thân mình

Tâm định kiến, gây tội tình! ...

       PNP-SG-18/11/2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét