Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

LỜI NHẮC CỦA THƯỢNG ĐẾ


LỜI NHẮC CỦA THƯỢNG ĐẾ


"Này con người tham lam nhỏ bé
Đêm qua bệnh mệt quá phải không ?
Đó là Thượng Đế ta cảnh báo
Dừng tham lam, tu luyện thân tâm ! "
------
Ông ở đâu ? Hỡi ngài Thượng Đế ?
Mắt tôi chưa từng ghé mặt ngài
Là người dân vô thần chủ nghĩa
Sống ở nơi duy vật, tranh tài

Hãy chứng minh ông là có thật
Thì lời nói ông chắc tôi nghe
Đêm hôm qua bệnh vật tôi thực
Sau khi ăn tiệc với bạn bè 
------
"Ta có mặt trong hơi ngươi thở
Hiện hữu cả vũ trụ bao la
Từ nhỏ bé như hạt điện tử
Đến mênh mông to lớn thiên hà

Ngươi nghĩ xem, mặt trời rực rỡ
Nếu gần hơn ? Cháy mỡ ngươi rồi
Mặt trăng kia gần hơn chút nữa
Sóng thuỷ triều dìm rữa các người

Nhờ trái đất nghiêng 23 độ
Nên các ngươi mới có 4 mùa
Trục thẳng đứng, nóng quanh xích đạo 
Nước bốc hơi về cực chớ đùa


Trong vũ trụ biết bao sao khác
Nhưng làm gì có nước, ô-xy
Và có thêm cả bầu khí quyển
Bảo vệ cho sự sống xanh rì

Nếu trái đất quay chậm một nửa
Ngày dài đôi, đêm cũng thế thôi
Mọi sinh vật chết nóng, chết rét
Các ngươi còn ở đó nhảy nhôi ? ...

Còn nhiều lắm, để ý mới thấy
Vạn vật đều trật tự tuần hoàn
Mọi thứ đều không thừa không thiếu
Cọp dữ kia, không thể đông đàn ..."



-----

Ông có lý lắm, thưa Thượng Đế
Và ông muốn tôi sẽ làm gì ?
-----
"Làm gì ư ? Cuộc đời nhân thế
Chỉ trăm năm, qua kẽ nước trôi
Khi ta kiến tạo ra thế giới
Đã an bài chặt chẽ cả rồi

Trái đất nơi các người đang sống
Cứ tưởng tượng nó giống trái cam
Kiếp ngươi sống, trong một tép múi
Đến kiếp sau qua múi khác hàng

Nếu kiếp này công nhiều hơn tội
Kiếp sau cùng múi, chỗ đẹp hơn
Văn minh hơn, cuộc đời thuận lợi
Còn ngược lại ? quá đỗi gian truân

Kẻ nhiều tội, chết không hối cải
Thì kiếp sau qua múi súc sinh 
Còn những người cống hiến vượt bậc
Kiếp sau qua sống múi chư thiên ..."
-------

Ngài nói thế, phải chăng nhân quả
Là quy luật vay trả tự nhiên ?
Và đời người như một trường học
Để người ta không ngừng tu thân ?
--------

"Đúng vậy đấy, nhiều kẻ hiểu trật
Tưởng nhân quả chỉ Phật học duyên
Triết lý Phật là luật vũ trụ
Ai giác ngộ, chẳng nghịch luật thiên

Mới chào đời, người sẵn tài sản
Là nghiệp báo sẵn quản tay rồi
Số phận này chỉ có thể sửa
Qua tu thân công khổ giúp đời

Kẻ u mê, hả hê cơ hội
Vơ vét vội, hưởng vói thật nhiều
Thoả lòng tham, ai ngờ thêm tội
Đoạ kiếp sau, khổ lối xế chiều

Nhìn đâu xa, kẻ bán điền sản
Bán đất nước ông cha lưu truyền
Vênh vang được đôi năm hưởng thụ
Rồi lang thang, vong quốc trường miên

Những người công giúp dân giúp nước
Thì khi chết, dân đắp miếu thờ
Ngàn năm sau vẫn còn hương khói
Thì chính là bất tử, ai ngờ

Chế tác người, ta lập trình sẵn
25 năm, dành để học hành
25 năm kế, cho gia thất (gia đình, thân nhân)
Và còn lại, học hỏi tu thành

Sau bốn mươi, con người lão hoá
Mạch hẹp đi, ngũ tạng yếu rồi
Không kiêng cữ, giữ gìn thanh thản
Đột quỵ ngang, con của trả người

Tối hôm qua ngươi cao huyết áp
Là ta nhắc, kinh mạch hẹp rồi
Ăn uống chay, tránh thịt, kích thích
Mới được yên sống trọn tuổi trời

Khi cơ thể bất thường, đau nhức
Là Thượng Đế ta nhắc, dừng đi
Kẻ ngoan cố, tham lam quá mức
Phải chịu thôi, trách móc ai chi

Cho mình khôn, giàu sang tự đắc
Cứ lờ đi, lời nhắc của ta
Ăn - nhậu - chơi, thể thao, nốc thuốc
Rồi quỵ ngang, đời đứt, tan nhà ..."
------

Thưa Thương Đế, kiếp người ngắn quá
Làm sao tu học qua bến bờ ?
"Đừng quá lo, kiếp sau tiếp nối
Đó chính là năng khiếu, người mơ

Ngươi ngồi thiền, làm thơ rất dễ
Vì kiếp trước đã từng thiền - thơ
Những bác học, thần đồng đều thế
Từ khôn ngoan đến kẻ ngu ngơ ..."
   PNP- SG-10/5/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét