Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

Bệnh người ta "Thân La ưa nặng"


BỆNH NGƯỜI TA "THÂN LA ƯA NẶNG"

Bệnh người ta, như "thân La ưa nặng"
Có sẵn khinh đặng, sắp mất dặm mới gào
Như Tổ Quốc, như khí trời thanh sạch
Mất đi rồi, thân tù ngục, khổ sầu

Dân Do Thái, xưa mải mê tiền kiếm
Mạnh thân ai, lo vơ chiếm tiền tài
Khi giặc đến, cũng chẳng ai liều chống
Hai ngàn năm, vong quốc thống khổ dài

Thế chiến hai, thế giới đai trăm triệu
Bởi cường quốc, lo thủ chịu cho mình
Không chận ngay, khi Hitler còn yếu
Lửa tới nhà, còn líu ríu dập dềnh

Bệnh người ta, như "thân La ưa nặng"
Nhẹ không đặng, khi oằn nặng mới đi
Trẻ lo nhậu, khi sức suy muốn gục
Mới chạy sục kiếm thầy - thuốc, chậm khi

Còn mẹ cha, hư rầy la, cự cãi
Lúc già bệnh, mặt méo tái, mà chăm
Có người thương, cứ dở ương đòi hỏi
Cô đơn rồi, vạch đầu gối nói năng

Trẻ sức cường, không cưới thương - con cái
Để băm tái, mới lười ngại cưới bừa
"Cha già con cọc", thảm cảnh đời hiếm muộn
Chuyện học hành, chuyện làm giàu, ..., giống chưa ?

Vẫn biết rằng, kiếp nhân gian - cõi tạm
Nhưng là trạm, nghỉ chân, lẫn học hành
Tốt ngay đi, kiếp đời sau nâng hạng
May mắn hơn, ít sóng - cạm, giao tranh
             PNP-SG-30/5/2017


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét