THỀ PHIẾM THỜI HỒ
Ăn cây
nào, bao cây nấy
Cơm dân mình,
sao không thấy
Giặc kề sát, tát đập dân
Dân-nước cần, sao nín thinh
Nhận đồng lương, xương
và máu
Sức dân mình, xin chu đáo
Bọn lừa láo, tráo quyền dân
Bắt trung thành, sao vẫn im
Người từ dân, thân là lính
Sao bắt thề, trung ai khác
Lời thề phiếm, có quyền quăng
Chỉ trung thành, “Nước” với “Dân”
Nhà Hồ gian, xây thành đá
Xương dân chồng, hơn núi phá
Lòng người oán, mong ngàn năm
Mất vương triều, thân
chết băm
Người quyền cao, khôn đừng quá
Bóc dân
mình, thân đói rã
Họ nổi bão, ông chạy đâu
Trốn tây tàu, con chết mau
PNP-SG03/01/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét