THÓI XẤU VỊT
Phạm
Ngọc Phương
Một vịt ta, hơn Nhật Pháp
Đôi dân vịt, không thua lắm
Cùng hợp tác, thua đậm sâu
Bởi dân vịt, tham ghét nhau
Một đạp ga, ba đạp thắng
Có anh vịt, đưa sáng kiến
Bầy lập tức, bu vặt lông
Đánh tơi bời, xô xuống sông
Lụy ngoại sang, khinh nội khó
Dốt trung thành, Ưng khuyển mã
Khôn vặt quá, “khôn liền”
thôi
Bức dân mình, chi sướng
vui
Hèn cầu quan, mong chặn hớt
Cất xây gì, ham ăn bớt
Cầu-đường-xá, công
trình hư
Chết ai kệ, ta cứ vơ
Cùng làm ăn, nhưng ngầm phá
Bắt tay chặt, nhưng
chân đá
Hở là đớp, xơi ngài
ngay
Lấy xong tiền, tui biến đây
Địa vị cao,
ông-ngài-bác
Nói một đàng, làm nẻo khác
Bị lừa miết, dân nào tin
Bắt nhốt tù, ai dám
kên
Để phường gian thương
chèn ép
Trúng ngay mùa, phang giá rớt
Hoài điệp khúc, dân lầm than
Gái “cuổng trời”, mong bán
thân
Dạy trẻ thơ, khuôn lừa dối
Láo tuyên truyền, ôi vô đối
Rồi tẩy não, phim lạ đêm
Báo như đài, gương dã man
Nhồi sọ lâu, che lừa mắt
Có ăn học, tâm không thức
Học vịt nhác, trí vịt toi
Tiến sĩ vịt, như rác
thôi
Học người trên, dân xạo ác
Miễn đây giàu, cho bay chết
Trộn độc chất, vô đồ ăn
Chúng ăn nhiều, chui áo quan
Hèn giặc kia, dân thì ác
Đối dân mình, như rơm rác
Thầm đổi chác, bao tài nguyên
Cho lũ giặc, tham lấn biên
Vì mình thôi,
chia lợi nhóm
Ép muôn nhà, xơ
xác cám
Miệng ngọt dối, tay lột dân
Nói thánh hiền, tâm bất nhân
Giành giật nhau, tham - lừa dối
Có ba người, tranh nhau lối
Đường kẹt cứng, bao người đâu
Thích tranh
giành, sao tiến mau
Sợ lời ngay, sao cầu tiến
Nếu hay mình, đang xấu tính
Vịt tự vấn, biết mình sai
Sớm trau mình, ôi rất hay
Nước hóa Rồng, trong mốt mai …
PNP-SG02/12/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét