Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

VỮNG NIỀM TIN, ĐỜI NỞ HOA


VỮNG NIỀM TIN, ĐỜI NỞ HOA

Nằm bệnh nhớ chuyện ngày qua
Đi dạy tỉnh với bạn già máu cao
Máu lên, uống thuốc, tiểu mau
Ngồi xe là chết, cùng nhau chạy liều

Xe máy chở bạn chạy vèo
Hai trăm cây số tỉnh queo, khoẻ mà
Anh bạn già cứ xuýt xoa
Ước gì ta có sức cha trâu này
Huyết áp từ ba mốt rồi
Bệnh rề quá khổ cuộc đời chạy sô ...
------

Năm mươi còn khoẻ, vô tư
Làm nhà, năm mốt sức như cái mền
Nếm mùi huyết áp liền liền
Nằm ngửa ngậm thuốc, miệng rên ... ông trời

Lao tâm khổ tứ cuộc đời
Không bằng nóng giận, lo người, lo ta
Làm nhà, bệnh mới phát ra
Là đã ấp ủ rất xa năm dài
Bệnh trễ hơn bạn, nhưng người
Máu lên vật nặng hơn thời trẻ trung
Đành bỏ dạy tỉnh, nghèo hung ! ...
-----

Có bay mới biết trời cao
"Cười người hôm trước, hôm sau người cười"
Ngày trước thương bạn, khổ đời
Chấp nhận mưa nắng bụi trời xông pha
Bây giờ đến lượt bệnh ta
Đành sống eo hẹp, bỏ xa nghề đời
Không dạy sô, tiền ít rồi
Biết đâu đường mới, ông trời mở ra
Vững niềm tin, đời nở hoa ...
          PNP-SG-22/6/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét