Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

NẰM BỆNH NGÓ TRỜI


NẰM BỆNH NGÓ TRỜI

Cha già nằm bệnh viện
Ta nằm bệnh ở nhà
Ngửa mặt nhìn trời xám
Như u ám đời ta

Con trai bận học - love
Con gái bận tiền - tình
Vợ xưa bận chi đó
Anh em "nhất phận" mình

Xưa nay ta võ - kiếm
Sức khoẻ nhỉnh hơn người
Dạy sô tung hoành tỉnh
Trên hai mươi năm trời

Chẳng may đường duyên gãy
Trên mười hai năm trường
Vẫn tự mình tồn tại
Cả lúc bệnh đo giường

Người xưa nói phải lắm
Đá còn đổ mồ hôi
Ngoài năm mươi mới bệnh
Sau xây nhà lo thôi

Có lúc người mệt lắm
Sinh nhật con, ráng mời
Vợ con xưa ăn tiệc
Cho không khí vui cười

Huyết áp lên, gục ngã
Nằm xoài ngay bên bàn
Các con vô tư quá
Nói cười chẳng hỏi han

Tuổi trẻ sức đang khoẻ
Chúng đâu biết bệnh sao ?
Biết tai biến - đột quỵ
Đoạt mạng người đỉnh cao

Vẫn vô tư đòi hỏi
Theo lời xúi lỏi ai
Xin đi, cha mày khá
Ổng cho gái, vậy thôi

Hai bẩy năm làm lụng
Lao tâm khổ tứ đời
Mới dựng nên cơ nghiệp
Con cái tưởng dễ vời

Con trẻ như giấy trắng
Bị tác động, rỉ tai
Chúng chưa thể phân biệt
Người tốt - xấu - đúng - sai

Lúc bệnh ngặt, bất lực
Trừng mắt ngửa nhìn trời
Âu là ý con Tạo
Muốn rèn ta nên người

Tiền có thời kiếm được 
Thạo cả võ - đàn - thơ
Nếu không nhờ nghịch cảnh
Sao biết thiền biết tu ? ...

Thoát qua lúc bệnh ngặt
Ngày thiền đôi ba lần
Đi bộ ngày đôi bận
3 - 4 cây đâu gần

Ý tạo hoá gởi gắm
Thường vật người te tua
Sau mới cho thành đạt
Để người đừng chen đua
     PNP-SG-06/6/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét