CUỘN CHỈ THỜI
GIAN
Tóc ngày một ít
Khóe nhăn càng nhiều
Quyền cước được chút
Thở vùi như trâu
Đáng ghét làm sao
Tháng năm như trộm
Lén lấy xuân xanh
Để chừa tuổi muộn
Xưa dại mong lớn
Mong sớm khôn già
Được là quan trọng
Chẳng bị ai la
Nay lớn khôn ra
Mong cha mẹ chửi
Dù nát mấy mươi
Sợ đời thui thủi
Cuộn chỉ con cúi
Quỹ lùi thời gian
Gỡ xoay về cuối
Càng mỏng càng nhanh
Xin cho thời gian
Đừng nhanh, chậm lại
Đổi bao già khôn
Về thời trẻ dại
PNP-SG04/7/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét