Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

CHUYỆN BI THƯƠNG


CHUYN BI THƯƠNG
(Phóng tác từ chuyện thật)

Tôi có người bạn nghề giáo viên
Hiền lành chất phác nhường nhịn quen
Hơn hai chục năm tình thân thiết
Hiểu gia đình anh, tôi trước tiên

Anh cưới cô bạn cùng chung trường
Con gái một gia nghiệp thương trường
Gia đình buôn bán người kẻ chợ
Lật lọng điêu ngoa vẫn thói thường

Vợ anh lấy chồng chưa biết khâu
Nút áo có đứt, mua áo mau
3 anh, gái một, nhà chiều chuộng
Nên lúc hờn giận, nói nghĩ đâu

Bất hòa cha mẹ với anh em
Xô xát vợ chồng anh khổ tâm
Thêm vợ nằn nì đêm khóc lóc
Đòi về bên vợ cho đỡ đần

Tội nghiệp cho anh, cưới lần đầu
Chưa biết cuộc đời lắm bể dâu
Thật thà sao hiểu người kẻ chợ
Lục bóp trộm thư ôi tức sầu

Chó chui gầm chạn, kiếp rể buồn
Chịu lép nhục cho vợ con hơn
Nhưng anh đã sai, tâm lý nữ
Lấn được trèo đầu, không xuống luôn

Chịu cảnh tiền anh là tiền em
Tiền em cũng là tiền riêng em
Ra vào khép nép “chó gầm chạn”
Mười mấy năm rồi, hư hỗn quen

Dành giụm ky cóp cất được nhà
Trên đất bên vợ, tên má già
Nuôi con 2 đứa trông đĩnh ngộ
Mình hèn nhượng bộ, con tiến xa

Anh ráng tu thân hay ngồi thiền
Hóa giải tâm tư những ưu phiền
Nhưng xui má vợ đôi mắt quạ
Sợ anh tu thiền lâu hóa điên

Cạnh khóe xúi con chớ cho chồng
Có thời gian rảnh nó ở không
Ngồi thiền nó điên lên bóp cổ
Là chết cả ổ, có biết không

Nhịn má nhịn anh nhịn cả nhà
Nhịn cả con chó, cấm la cà
Tâm tư thời gian như trầm tích
Ngày kia tai biến, ngã ngang ra

 Liệt tay trí nhớ mất 4 phần
Bò lê bò lết tự lo mình
Tự lo thang thuốc còn nghe chửi
Cái đồ bệnh phu giáo cù lần

Bám víu làm chi, có ai thương
Không chữa, bệnh thêm là xong luôn
Đành thôi cất bước về cha mẹ
Dưỡng bệnh nuôi thân, tiền nuôi con

Ở đời xa mặt hay cách lòng
Vợ mới bốn mươi xuân tái bừng
Mới đầu còn ngại vui lén lút
Nạ dòng ăn quen, công khai luôn

Đúng cảnh “con sai, vợ nó sài”
Cưới mẹ được con mới lãi đôi
Đập đá sướng luôn con gái - mẹ
Lây nghiện cho cả thằng con trai

2  đàn bà nuôi 2 thằng ghiền
Tiền hút không đủ nó đánh điên
Vợ vẫn nã tiền anh thầy giáo
Nói để nuôi con tốn như thiên

Thầy giáo mặc cảm nhà vợ chê
Một năm đôi bận ghé chốn mê
Khi đã tỏ tường ôi đã lỡ
Một mái nhà xưa không lối về

Đau khổ tai biến thêm một lần
Lần này bất toại yếu toàn thân
Anh uống nhầm thuốc hay cố chết
Lúc tôi đến thăm mắt mở trầng

Tắt thở từ lâu mắt cứng rồi
Dầu tôi cố sức vuốt ngược xuôi
Thôi đành khâm liệm anh mở mắt
Góp tiền đi thiêu một kiếp người

Trở về cốt tro Bình Hưng Hòa
Tôi đem đến cho mẹ anh già
Trong lòng bâng khuâng ôi chua xót
Tôi mà là anh, chết khối ma

Giết người đương nhiên trả mạng rồi
Tự tay quất kiếm ngang cổ người
Trở kiếm moi gan coi bao lớn
Chém hết, tự thăm địa ngục chơi

Nhưng anh đã chọn đường nhịn hèn
Chắc còn mong con nghĩ thương mình
Đàn bà mê sướng, nghiện mê thuốc
Chúng có đến anh, chỉ moi tiền

Anh đã sai rồi anh giáo ơi
Ta sống giữa đời bạc như vôi
Hiền lành mất nước, đời tan nát
"Con xài vợ sai", nhà tan thôi !
PNP-SG07/7/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét