Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

HƯƠNG NGƯỜI


HƯƠNG NGƯỜI
Phạm Ngọc Phương


Hôm qua người mặc áo mình  
Đêm nay mình ngắm trăng xanh nhớ người
Áo đây người đã xa xôi
Trăng tròn đơn lẻ giữa trời cô đơn

Người đi thương nhớ ngập hồn
Ngọc Lan thơm tỏa ngọt hôn nồng nàn
Hương người, dạ lý tỏa lan
Vườn đêm rạo rực chan vàng ánh trăng

Vắng người trăng cũng cô đơn
Côn trùng rên rỉ ca buồn nhớ ai
PNP20/11/2012

4 nhận xét:

  1. Mênh mông trời đất , mênh mông vắng... Người đã xa rồi, Hương ...nhớ ai ...!!!


    Đọc đi , rồi cái đọc trở lại ...lầm bầm đọc tới xong rồi đọc lui . Đọc đến mờ ...cặp kính mà jo chỉ hiểu có mỗi câu cuối thôi hà .
    Hí hí ...thấy mình ngu quá xá! :">

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Áo mình người mặc hôm qua
      Người về áo trả, hương ngà còn đây
      Hương người vương vấn thoảng bay
      Hòa hương dạ lý thơm gày nhớ ... jo ! ... Hihi (Bỏ chạy nè!)

      Xóa
  2. Đến rồi hổng lẽ ra không
    Ra về để lại đôi dòng ...trước sân
    Hihi ..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người đi hoa cũng tần ngần
      Vườn thơ hương thoảng dấu chân ngọc ngà ! Hihi ...

      jo cứ lựa lúc anh P vắng nhà rồi qua chơi không đó nhen ! Sợ anh P bắt gặp hay sao đây !

      Xóa