Tình pha lê
Phạm Ngọc Phương
Có đôi bạn thương nhau
Trải tháng ngày chung bước
Sợ tình yêu làm đục
Mất tình đẹp hôm nay
Họ cùng nhau cam kết
Không bao giờ nắm tay
Không được nhìn đắm say ...
Không lời yêu nồng thắm !
Nhưng cô bạn đáo để
Giành quyền gọi “anh yêu”
Nhưng muốn gọi “em yêu”
Không cho anh được nói !
Thời gian trôi chẳng đợi
Cả hai đều “già thêm”
Bao chàng/nàng “cầu thân”
Ngỏ lời đều chối khéo
Bao niềm vui, gian khó
Họ chia xẻ cùng nhau
Hạnh phúc và niềm đau
Cả riêng tư thầm kín
Chỉ một điều cấm tuyệt
Nói ra tiếng “yêu nhau”
Họ rất sợ làm đau
Tình đẹp trong quá khứ !
Tình pha lê dễ vỡ
Trong suốt và mỏng manh
Nên đôi ta phải giữ
Như con ngươi mắt mình !
.....
Chàng trai là con một
Cha mẹ lo nối dòng
Mai mối cho lấy vợ
Ông bà mong cháu bồng
Ngày đám hỏi tưng bừng
Mắt Chú Rể lạnh quá
Vẫn nói cười vâng dạ
Mà lệ sầu đẫm tim …
Đoàn xe vui qua đấy
Cô gái khóc bên cầu
Tim chàng trai tan vỡ
Trời hỡi, khổ vì đâu ? !
Từ nay không còn nữa
Những giọng nói nụ cười
Những kỷ niệm buồn vui
Người ơi, xin vĩnh biệt !
Ôm theo mối tình đẹp
Cô gái bỏ đi xa
Đem Pha lê trong sáng
Chôn chặt đáy tim ngà !
Cắt mọi nguồn liên lạc
Có thể biết người xưa
Dấu cả dòng địa chỉ
Sợ người ấy mong chờ !
Lại một mùa thu nữa
Lá bên hiên rụng đầy
Có chiếc lá nào bay
Vào thẳm sâu nỗi nhớ ! ...
Giá chúng ta đừng hứa
Đừng cam kết ... giờ đây ! ...
.....
Bình minh, chim ríu rít
Nghe như chào đón ai
Lũ chim vô tư quá
Nàng chẳng vui, còn cười ! …
Ai kêu nàng ngoài cổng?
Tiếng nghe quen, ngẹn ngào
Tất tả bước thấp cao
Trời ! ... người xưa trở lại ! …
Cả hai người đều khóc
Bên nhau đứng thật lâu
Như ngày xưa bên cầu...
Nhưng nắm tay thật chặt !
Giờ quyết không xa cách
Vì anh đã từ hôn
Lang thang gối mỏi chồn
Tìm kiếm em từ đấy !
Vắng em rồi mới thấy
Anh không thể thiếu em ! ...
Cả hai cùng xét xem
Hủy kết giao ngày cũ ! ...!
Tôi không kể tiếp nữa
Tình Pha lê hết buồn
Bạn ơi xin đừng hỏi
Vui sao mà ... lệ tuôn ! ...
PNP07/8/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét