Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018

BUÔNG TÂM XUỐNG (3)


BUÔNG TÂM XUỐNG (3)

Buông tâm xuống, ngồi Hoa Sen trầm lắng
Thở nhẹ nhàng, tâm hồ vắng mây qua
Là thời khắc ta về trong Thượng Đế
Lâng lâng dịu dàng, tỉnh thức mơ hoa

Buông tâm xuống, như Gấu Nâu Đông giá
Thượng Đế dạy, ngủ Đông quá trăm ngày
Chờ Xuấn tới, mới chợt bừng tỉnh giấc
Ra khỏi hang, kiếm miếng nhét bụng đầy

Buông tâm xuống, như Dơi treo vách đá
Thượng Đế dạy, ngủ yên quá Đông dài
Tim rất chậm, hơi thở như dừng hẳn
Khi Xuân về, Dơi bừng tỉnh, vụt bay

Buông tâm xuống, như “Cá Phổi” sông cạn
Thượng Đế dạy, ngủ tránh hạn mùa Hè
Thở rất chậm, trong kén đất tám tháng
Chờ mưa ngập, nước lai láng trườn ra

Buông tâm xuống, như Ếch trong băng giá
Thượng Đế dạy, ngỡ đông đá toàn thân
Trông như chết, nhưng thật không hề chết
Mùa Xuân về, băng tan hết, sống nhăn

Buông tâm xuống, Người về trong Thượng Đế
Đấng toàn năng, dạy vạn vật tồn sinh
Chữa lành hết những tổn thương thể xác
Người gọi “Thiền”, hay ngủ cách “Đông miên”!
               PNP-SG-05/9/2018





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét