Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY, NIỀM VUI - NỖI BUỒN & LẠI RẤT VUI

                                   

CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY, NIỀM VUI - NỖI BUỒN & LẠI RẤT VUI
Phạm Ngọc Phương


Thưa các bạn đọc gần xa đã đọc, cổ vũ và quảng bá cho blog thơ của Phạm Ngọc Phương !

NIỀM VUI “CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY” :

Từ khi bài thơ “Chú bé đánh giày” Phương viết và đăng trên blog yahoo 360 beta từ năm 2009, sau này chuyển sang blog 360 Plus, và gần đây là blog yahoo, bài thơ đã được chuyền đi và bạn đọc gần xa đã ủng hộ rất nhiều. các bạn thơ bắt đầu viết comment từ cuối năm 2010 trên blog yahhoo Plus  của Phương. Tháng 5 năm 2011 Phương nhận được email của 1 người bạn từ nước ngoài gửi cho 1 bài thơ được đánh giá là “câu chuyện cảm động”, mở ra xem thì chính là bài thơ “Chú bé đánh giày” của Phương, đã sửa đi vài từ, trở thành “Cậu bé đánh giày” và “Không rõ tên tác giả”. Ôi biết bao vui mừng, khi đứa con tinh thần của mình đã được bạn đọc gần xa chuyền tay nhau đi bằng cách gửi email.
Và mới đây nhất, ngày 10/9/2012 báo điện tử Giáo dục Việt Nam và ngày 15/9/2012 báo điện tử Dân Trí đã đăng bài thơ này với tên “cậu bé đánh giày” (Phương sẽ copy bài thơ và cả đường link để các bạn tham khảo). Nhưng mãi đến ngày 23/10/2012 Phương vô tình search trên google “Cậu bé đánh giày” mới biết Dân Trí đã đăng, và tò mò xem những trang nào mới đăng bài thơ nữa, vô cùng vui mừng và ngạc nhiên khi thấy mấy chục trang web và blog cá nhân trong và ngoài nước đã đăng từ năm 2011 đến nay, thì từ ngày 15/10/2012 có cả  các trang web và blog cá nhân của những cán bộ lãnh đạo nhà nướccũng đăng lại bài thơ "Cậu bé đánh giày" của Dân Trí : (các bạn xem kết quả google từ trang số 8 đến trang 10 trong rất nhiều trang khi search “Cậu bé đánh giày”). Đến năm 2014 thì câu chuyện "Cậu bé đánh giày" đã vào clip "Em đã làm gì sai" của ca sĩ Lý Hải.



Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày - Nguyễn Phú Trọng  

nguyenphutrong.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htmlChia sẻ
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu thương, lòng nhân ái và ...

1.    Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyen Tan Dung

nguyentandung.biz/long-tu-trong-cua-cau-be-danh...
Nguyễn Tấn Dũng
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.

2.    Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Tô Lâm  

tolam.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.html
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.


Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Quốc Hội  

quochoi.org/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htmlChia sẻ
Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày. Đăng bởi : Ban biên tập vào 15/09/2012 0 Phản hồi. Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được ...



Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Tô Huy Rứa  

tohuyrua.org/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htmlChia sẻ
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.



Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyễn Văn Hưởng


nguyenvanhuong.net/long-tu-trong-cua-cau-be-da...Chia sẻ
Nguyễn Văn Hưởng
của Nguyễn Văn Hưởng - trong 209 vòng kết nối trên Google+
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu thương, lòngnhân ái và ...

Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Bùi Quang Vinh


buiquangvinh.com/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htmlChia sẻ
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu thương, lòng nhân ái và ...


6. Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyễn Thị Kim Ngân  

nguyenthikimngan.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay....
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.

  1. Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyen Ba Thanh

    nguyenbathanh.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htmlChia sẻ
    15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.




8. Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyễn Xuân Phúc

nguyenxuanphuc.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay....

của Nguyễn Xuân Phúc
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.


9.

Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyễn Chí Vịnh


nguyenchivinh.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.html15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.


10. Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Nguyễn Thiện Nhân  

nguyenthiennhan.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.html15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giàyđược in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.

11. Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày | Vũ Đức Đam


vuducdam.net/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.html
Vũ Đức Đam
của Vũ Đức Đam
15 Tháng Chín 2012 – Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu.
12.    Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày - Blog - Dân trí  
dantri.com.vn/.../long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htm
15 Tháng Chín 2012 – (Dân trí) - Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu thương, lòng ...



NỖI BUỒN “CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY” :

Nhưng tất cả các trang blog hay web cá nhân này, cũng như báo điện tử dân trí, đều ghi rõ “Không có tên tác giả”.
Phương đã gửi email cho ban biên tập Dân Trí theo địa chỉ email : info@dantri.com.vn 
Để thông báo cho quý Ban Biên Tập biết về tác giả bài thơ, và cả đường link bài thơ gốc “Chú bé đánh giày” có comment của các bạn thơ từ năm 2010 để tham khảo, nhưng chưa thấy trả lời.
-          Biết bao giờ “Cậu bé đánh giày” mới có tên tác giả Phạm Ngọc Phương trên các báo đã đăng bài thơ này?
-          Đành chờ vậy thôi !



VÀ “CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY” LẠI RẤT VUI :


Sau khi liên lạc được với nhà thơ Bùi Hoàng Tám, người đã sưu tầm và gửi báo Dân Trí đăng bài thơ 'Cậu bé đánh giày" và gửi cho ông những bằng chứng gốc của bài thơ vào ngày thứ sáu 02/11/2012, đến chiều thứ hai 05/11/2012 báo Dân Trí đã đăng tên tác giả bài thơ là Phạm Ngọc Phương.

Phương để các bạn so bài thơ “Cậu bé đánh giày” đăng trên Dân Trí và bài thơ gốc “Chú bé đánh giày trên blog của Phương, với phần đánh dấu bằng bút màu chỉ ra vài từ sai biệt giữa 2 bài thơ.


Thứ Bẩy, 15/09/2012 - 07:00

Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày


- Báo Dân trí :  - Bài thơ giản dị kể về số phận đau thương của cậu bé đánh giày được in trong SGK Giáo dục Công dân lớp 7. Tình yêu thương, lòng nhân ái và nhân cách cao thượng của các nhân vật trong thơ đã lay động trái tim và là tấm gương cho mỗi chúng ta…

- Báo Giáo dục Việt nam : 

http://giaoduc.net.vn/Nong-tren-Mang/Facebook/Cu-dan-mang-rot-nuoc-mat-bai-tho-ve-cau-be-danh-giay/222777.gd 

 (Minh họa: Ngọc Diệp)
 (Minh họa: Ngọc Diệp)



Cậu bé đánh giầy

Ông nhà giàu dạo bước
Trên phố quen hoàng hôn
Gặp chú đánh giày buồn
Lam lũ gầy khổ sở

Chú nhóc năn nỉ mời :
Ông đánh giày cho con
Để kiếm vài đồng gầy
Mua cơm nuôi em nhỏ

Chạnh lòng thương trẻ khó
Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu
Vài ba đồng tiền lẻ

Giày xong ông móc ví
Đưa tờ 200 ngàn
Chú bé cầm ngần ngừ :
Ông chờ con đi đổi 
5 đồng thôi ông hỡi
Đủ bữa tối hôm nay
Anh em con gặp may
Xin ông chờ một chút …

Đã qua 30 phút
Cậu bé không trở về
Ông lắc đầu: Chán ghê
Trẻ nghèo hay gian lắm … 

Cơm tối xong đứng ngắm
Trăng mọc, gió hiu hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều
Quên bực mình trẻ gạt …

Chuông cửa reo, tiếng quát :
Đi chỗ khác mà xin
Nghèo khổ biết phận mình
Lộn xộn tao bắt nhốt…

Ông thong thả cất bước
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro
Giống tên đánh giày khi nãy …

Có việc gì đấy cháu
Từ từ nói ta nghe
Anh bảo vệ yên nha
Đừng làm trẻ con sợ …

Thằng bé con ấp úng :
Hồi chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi
Băng qua đường đi đổi
Chẳng may bị xe cán
Gãy mất chân rồi ông
"Một trăm chín nhăm đồng"
Bảo tìm ông trả lại 
Anh tôi giờ nằm liệt
Chỉ muốn xin gặp ông …
Một lần nữa chạnh lòng
Rảo bước theo thằng bé

Đến ổ chuột xập xệ
Gặp thằng anh đang nằm
Mặt xanh tái như chàm
Thở ra tuồng hấp hối

Nói gấp hơi như vội:
Xin ông thương em con …
Cha mẹ đã không còn
Con đánh giày nuôi nó … 
Nay không may con khổ
Chỉ xin ông việc này ! …
Cho em con đánh giày
Mỗi ngày cho ông nhé … 
Kiếm lấy vài đồng lẻ
Mua cơm sống mà thôi …

Chợt thằng anh duỗi tay
Hơi thở lịm như tắt …

Ông già trào nước mắt:
- Ta sẽ lo em con
Cho ăn học bình thường
Như bao đứa trẻ khác 
Cứ bình tâm an lạc
Bệnh viện tiền ta cho …

Thằng anh đã xuội lơ
Hồn bay về thiên giới

Nhân cách nghèo cao vợi
Môi nhợt thoáng nụ cười
Nó sống trọn kiếp người
Dù nghèo nhưng tự trọng
Bao người giàu - danh vọng
Đã chắc gì bằng đâu ! …

Phạm Ngọc Phương

BLOG rất mong nhận được bình luận của các bạn xung quanh các đề tài mà chúng ta cùng quan tâm. Xin hãy bấm vào link GỬI BÌNH LUẬN phía dưới bài, viết ý kiến của mình, rồi nhấn phím ĐỒNG Ý. Sau đó, điền thông tin theo một trong hai cách mà hệ thống hướng dẫn. Mọi ý kiến của các bạn đều được chúng tôi đón đợi và quan tâm.
Cám ơn các bạn!

Nhà thơ Bùi Hoàng Tám tuyện chọn và giới thiệu.

 
1 - Ngô Phương Lan - 07:31 15-09-2012
Bài thơ không thuộc diện gọi là hay nhưng đậm chất nhân văn. Rất xúc động về mối quan hệ giữa con người và con người trong cộng đồng.
2 - Vũ Thị Thủy - 07:39 15-09-2012
Một bài thơ rất có ý nghĩa giúp con người ta nhận biết cái hay, cái đẹp trong mối ứng xử thường ngày. Nhưng đọc rồi thì lại thấy buồn vì những ông thầy “như rứa” thời nay khó ìm lắm đó và cả những cậu bé đánh giầy lam lũ, hiếu thuận kia chúng ta lại càng ít gặp… Phải chăng là người lớn sống chưa thật tốt nên một bộ phận giới trẻ bây giờ cũng ăn chơi đua đòi, móc túi, cướp giật và cả … giết người! Những tật xấu ấy từ đâu “mọc” ra vậy các bạn?
3 - Tô Mỹ Bình - 07:50 15-09-2012
Những người giàu nhưng lại có tấm lòng vị tha, cao thượng như ông già trong bài thơ đây thời nay khó kiếm lắm. Đầu phố nhà tôi có vị GS-TSKH hẳn hoi, lại là chủ tịch HĐQT một trường ĐH lớn với thu nhập trên 70 triệu đồng tháng mà bà Chi hội trưởng KH khi đến vận động đóng góp cho Quỹ khuyến học còn bị ông “lên lớp” cho một trận! Ông cho đấy là việc của Nhà nước! Loại người giàu ấy, loại thầy như thế mà dậy con trẻ thì chúng sẽ như thành người thế nào? Bài thơ rất cảm động các bạn ạ.
4 - nguyen thi thu trang - 07:54 15-09-2012
bài thơ thật là ý nghĩa các bạn à! tôi đọc và cảm thấy sự việc như đang diễn ra trước mắt mình vậy. tôi đã ko nén được cảm xúc. cảm ơn tác giả nhiều nhiều!
5 - Huyền Diệu - 08:01 15-09-2012
Hành động của cậu bé đánh giầy đáng để chúng ta suy ngẫm học hỏi
6 - Bùi Trung - 08:03 15-09-2012
Bài thơ làm mình cảm động qua! Xã hội có nhiều con người tự trọng, yêu thương nhau xã hội mới đáng quý. Điều đọng lại cuối cùng bao giờ cũng là tình cảm!
7 - heocon - 08:05 15-09-2012
Đau quá.......đau đến từng đoạn ruột, thương em lắm nhưng chính chị còn phải làm để nuôi sống bản thân, thương lắm.....phận đời.........
8 - ngoanonline - 08:09 15-09-2012
Đau lắm........đau đến từng đoạn ruột....
9 - ngoanonline - 08:10 15-09-2012
Đau lắm...đau đến từng đoạn ruột....
10 - Quốc Luật - 08:11 15-09-2012
Mình nhớ lúc nhỏ đã được học truyện này trong sách Đạo đức. Đọc xong, mình đã khóc...
11 - Hòa - 08:14 15-09-2012
Đói cho sạch rách cho thơm, câu này từ ngàn xưa đã có. Đừng vội đánh giá một con người, hãy từ từ quan sát, suy ngẫm, và cảm nhận.
12 - Nguyễn Thị Lan - 08:14 15-09-2012
một câu chuyện quá lay động lòng người, tôi đang ngồi trong phong làm việc lang thang chút tin tức. nhưng câu chuyện này đã làm tôi rơi nước mắt. Thật cao cả tình anh đối với em, hơn nữa là lòng tự trọng của cậu bé. Chúng ta hãy noi theo tấm gương này để học hỏi và hoàn thiện bản thân mình để cho đời ngày một thêm có những tấm lòng như thế.
13 - trần thị Hoa - 08:17 15-09-2012
Nghèo đâu phải cái tội đâu. Cuộc sống này còn rất rất nhiều đứa trẻ trong tình cảnh đó. Hãy giang rộng vòng tay vì " sống trong đời sống cần có một tấm lòng " !!!
14 - mai - 08:20 15-09-2012
xã hội bao cảnh đời nghèo khó nhưng vẫn sống cao, sống đẹp.bài thơ để lại trong tôi một chút nghẹn lại trong lòng..
15 - Anh Tuấn - 08:20 15-09-2012
Đã lâu rồi tôi mới đọc một bài thơ giản dị và xúc động đến thế. Thế giới ngày một thay đổi, con người cứ mải miết với vòng quay cơm, áo, gạo ,tiền.... Đôi lúc chúng ta quên đi bên cạnh chúng ta những mảnh đời bất hạnh. Nhiều người trong số họ tuy nghèo về vật chất nhưng lại rất giàu có trong tâm hồn và nhân cách. Đọc bài thơ này tôi lại nhớ đến những mẫu truyện trong cuốn " Những tấm lòng cao cả" mà bố tôi đã mua cho tôi khi tôi còn bé. Bố tôi cũng đã ra đi gần 10 năm, nhưng đọc bài thơ này, nhớ về bố tôi lại thấy khóe mắt cay cay. Mong rằng trong cuộc sống sẽ có nhiều hơn những " ông nhà giàu" như trọng bài thơ để làm dịu đi những mảnh đời kém may mắn! Sống trong đời sống cần có một tấm lòng...
16 - ÔNG TRÙM - 08:24 15-09-2012
XÚC ĐỘNG: HÌNH NHƯ NGÀY TÔI HỌC CHƯA CÓ BÀI NÀY. THEO TÔI VẪN CÓ NHỮNG NGƯỜI NHƯ VẬY TRONG XÃ HỘI NÀY. CÁM ƠN
17 - le chien - 08:28 15-09-2012
cam dong that,xa hoi gio chac it nguoi nhu vay
18 - đinh văn quang - 08:29 15-09-2012
muốn khóc quá anh Tám ơi, hay
19 - Bùi Thiện Thuật - 08:30 15-09-2012
Đọc xong bài thơ tôi thực sự súc động, cậu bé đánh giầy là một tấm gương vô cùng trong sáng, không một chút tham lam và sống rất có trách nhiệm.
20 - Alex Mark - 08:30 15-09-2012
Một bài Thơ thấm đẫm giá trị nhân văn,lay động lòng người!
21 - Nguyễn Lệ Xuân - 08:34 15-09-2012
Đáng để đọc. Liệu trong cuộc sống này còn nhân cách cao thượng như vậy không.
22 - Loc_phan - 08:35 15-09-2012
Đọc đến những dòng gần cuối mình...nước mắt cứ tự tuôn ra. Làm mình nhớ đến hôm đi ăn quán với gia đình, có một cậu bé trạc 7, 8 tuổi đến xin đánh giày cho ba, cậu nài nỉ rất nhiều mà ba mình không đánh, nhưng vẫn cho cậu bé vài đồng. Cậu nhất định không nhận mà quay lưng bỏ đi. Bởi vậy mới nói, không phải ai nghèo thì cái gì cũng nghèo, giàu thì chưa chắc cái gì cũng giàu. Cám ơn tác giả và nhà thơ Bùi Hoàng Tám.
23 - Trần Hằng - 08:39 15-09-2012
Bài thơ cảm động quá, thật tội nghiệp. Đúng là nhiều người có học hành, có cuộc sống giầu sang nhưng không có được đức tính như em bé trong bài thơ, cầu mong cho mọi người có được một phần nhỏ tính trung thực như người Anh trong bài thơ.
24 - dieu - 08:40 15-09-2012
Một bài thơ thật cảm động, đầy ý nghĩa nhân văn
25 - Nguyễn Ánh Tuyết - 08:41 15-09-2012
Thật xúc động. Vì chú bé chỉ có người thân duy nhất là cậu em trai, nó lo cho em trai hơn chính mạng sống của mình. Nếu nó không hấp hối thì ắt hẳn nó sẽ không cầu xin ai ban cho điều gì. Nó sống bằng sức lao động của chính mình.
26 - nguyễn tiến duy - 08:42 15-09-2012
đọc bài thơ mới thấy tâm hồn cao thượng và lòng tự trọng của một cậu bé.mới thấy cuộc sống xã hội bây giờ sao mà bon chen thế.....đọc bài thơ mà nước mắt tôi trào ra.tự nhận thấy mình còn thiếu và cần học tập về lối sống và đạo làm người nhiều hơn nữa. xin cảm ơn tác giả rất nhiểu và mong càng ngày càng có nhiều bài viết hay và bổ ích hơn nữa
27 - Lê Bá Phúc - 08:44 15-09-2012
Cam on Dan tri da gioi thieu mot bai tho hay, mong Dan tri se gioi thieu them nhieu bai nua de giup doc gia co dip nhin lai minh trong nhip song hoi ha, bon be nay.
28 - chu việt hòa - 08:47 15-09-2012
Cảm động thật đó các bạn ơi.........Ôí người giàu đâu bằng.... Lòng tự trọng
29 - NGuyen Thanh Quyen - 08:52 15-09-2012
Lòng tự trọng của cậu bé đánh giày là một phẩm chất tốt đẹp mà chúng ta cần học tập. Cuộc sống này sẽ đẹp hơn biết bao nhiêu nếu có những con người như cậu bé đánh giày và như ông chủ thuê đấnh giấy ấy.
30 - dinh quan - 08:53 15-09-2012
bai tho cam dong qua va rat co y nghia trong xa hoi hien nay ,khi gia tri dao duc giua con nguoi voi con ngay cang suy giam.doc bai tho song toi cung thay thoang buon vi sung quanh minh van con nhieu tre em thiet thoi ,phai vat lon voi cuoc song hang ngay .rat mong cac ban hay cac to chuc xa hoi co nhieu su quan tam den voi cac em hon nua .ban than toi va cac ban hay co gang lao dong va hoc tap de co the giup cho cac em co cuoc song tot hon.
31 - the anh nguyen - 08:55 15-09-2012
that tuyet voi .dieu do chung minh mot dieu tre em viet nam du ngheo kho nhung cung duoc giao giuc day du
32 - mia blue - 08:55 15-09-2012
đọc xong bài thơ tôi đã khóc, mặc dù mình không phải là người mau nước mắt đến vậy. Cuộc đời này còn biết bao người khổ nhưng có lòng tự trọng, và tôi đã ít nhất 2 lần gặp được những trường hợp tương tự như trong bài thơ. Sống trong đời sông cần có một tấm lòng...
33 - garungayun - 08:57 15-09-2012
Hay quá. Chảy nước mắt rồi.
34 - Le Tu - 08:58 15-09-2012
Quà tặng cuộc sống: Chúng ta được sinh ra đã là niềm may mắn! Xã hội ta tuy có những lúc khiến ta cảm thấy buồn lòng nhưng thực sự vẫn còn rất rất nhiều người tốt. Quan trọng là chúng ta đừng bao giờ mất niềm tin... Cám ơn tác giả!
35 - Tran Manh Linh - 08:58 15-09-2012
Xã hội mình đang phát triển mạnh, nhưng ngược lại những phát triển đó là sự xuống cấp về đạo đức xã hội. Nếu thường xuyên đọc báo thì thấy rằng phạm tội ở tuổi vị thành niên đang tăng lên hàng năm. Những người này ko phải toàn là những người thất học. Vậy vì sao vẫn phạm tội? Có lẽ chăng trong sách giáo khoa thiếu những bài giáo dục như thế này. Thiết nghĩ cần thiết phải bổ sung thêm những bài giáo dục về đạo đức và pháp luật cho thế hệ trẻ ngày nay. Mạnh Linh
36 - nguyen thi kim thu - 08:59 15-09-2012
khong phai ai ngheo cung gian phai khong cac ban? vay nen dung bao gio nghi rang nguoi ngheo se tham tien cua ban,ma phai nhin xem ho song nhu the nao,co khi ho con giau tam long long hon nhung nguoi giau co ma khong co chut long thuong nguoi
37 - xataraku - 09:01 15-09-2012
Giá trị đạo đức con người giờ đã bị đồng tiền bát gạo làm thay đổi rất nhiều. Giờ đây nghề Giáo cũng được nhiều người coi như bao nghề kiếm tiền khác.
38 - Ha Long - 09:05 15-09-2012
Câu chuyện thật xúc động quá. Tại sao những người tốt thường hay gặp bất hạnh? Những con người với nhân cách cao cả thật đáng để người ta học tập và tự nhìn nhận lại bản thân minh. Bây giờ xã hội hiện tại rất nhiều những chuyện thật đau lòng xảy ra trong gia đinh chỉ vì lợi ích xoay quanh đồng "tiền " mà con cái bất hiếu để bố nằm ngoài đường, con giết bố mẹ, anh em bất hòa chém giết lẫn nhau ...nhiều và nhiều hơn thế nữa ngày nào báo cùng đăng tình thân ruột thịt còn thế chứ nói gì đến người dưng đối xử với nhau lạnh lùng và vô cảm. Xã hội sẽ tốt đẹp hơn khi có nhiều nhiều những con người như anh em cậu bé đánh giầy và những tấm lòng biết cmả thông và chia xẻ như bác nhà giầu.
39 - Tử Đằng - 09:05 15-09-2012
Ôi, gặp được những con người như vậy là cả một vấn dề đó
40 - dinh quan - 09:10 15-09-2012
cac ban a! bai tho cam dong qua va rat co y nghia trong xa hoi hien nay ,khi cac gia tri dao duc giua con nguoi voi con nguoi dang ngay cang suy giam nghiem trong .bai tho lam cho moi chung ta phai suy nghi ve minh .lam sao de giup cac em va cac manh doi bat hanh khac co mot cuoc song tot hon ,lam gi de cac chuan muc dao duc khong bi bong troc truoc mat trai cua nen kinh te thi truong hien nay .toi va cac ban hay co gang lao dong va hoc tap ,mong sao co the chung tay gop suc cho mot xa hoi tot dep hon nhe .cam on cac ban !
41 - thuong - 09:15 15-09-2012
That cam dong. Cam on tac gia!
42 - Nguyễn Tiến Đông - 09:19 15-09-2012
Bài thở là câu chuyện rất hay, cảm động và đầy tình người. Đó là sự nhân đạo của con người- một điều rất cần, và càng cần thiết hơn trong thời đại xã hội "kim tiền" và luôn bận rộn này. Bài thơ chỉ hạn chế ở chỗ chưa nhiều "tính thơ" thôi; và nếu cho học sinh lớp 7 thì nên bỏ đoạn năn nỉ lúc đầu của người anh đánh giầy đi, để tôn thêm nhân cách mạnh mẽ của cậu.
43 - Nguyễn Phi Hùng - 09:20 15-09-2012
Đúng là một bài thơ hay!Đậm chất nhân văn, đọc xong bài thơ này mình thấy cảm động quá....!
44 - phạm ngọc khánh - 09:24 15-09-2012
Bài thơ về nghệ thuật xét ra thì không có gì đặc sắc,nó có thể làm thất vọng những người đọc ưa nhìn vào hình thức và câu chữ Nhưng cái hay của bài thơ nằm ở nội dung và giá trị nhân bản. Giá trị của con người không bji lu mờ bởi đói khổ, tiền bạc. nhân ách cao vợi của cậu bé đã thật sự làm tôi phải rơi nước mắt khi 1 hạt bụi vàng lại rơi xuống...
45 - Nguyễn Thị Ninh - 09:26 15-09-2012
cậu bé đánh giày là người thật thà,trung thực và có tấm lòng cao cả.Trong khi chân đau nhưng vẫn nghĩ đến việc nhờ người chăm lo cho em gái.đây là 1 tấm gương tốt.mọi người học tập bạn nhé!
46 - Nguyễn Quốc Hưng - 09:27 15-09-2012
Sống trong đời sống, cần có 1 tấm lòng " 1 câu đi vào lòng người. Trong dòng đời hối hả mà tôi từng sống ở Hà Thành có lẽ kiếm 1 người đánh giày là dễ nhất, nhưng kiếm 1 mảnh chuyện ngắn này thì là khó nhất. Nhưng liệu có hay không những mảnh đời như vậy? có lẽ đại đa số mọi người đều trả lời là ko có đâu, đừng để mình bị lừa... Cũng đúng thôi xã hội sinh ra suy nghĩ đó. Nhưng tôi mong mọi người hãy giữ lấy trong mình 1 góc của tâm hồn tin rằng, chắc chắn vẫn còn những mảnh đời thực sự thương tâm. "Dòng đời vẫn hối hả trôi đi, nhưng ta hãy dành cho mình 1 phút dừng lại - nhìn những dòng đời khác ". Về bài thơ, tôi xin được có 1 bình luận, đây là 1 bài thơ hay và nên có nhiều bài thơ như vậy trong 1 quyển sách ở VN hơn bất kỳ bài văn thơ nào. Quan điểm của riêng tôi - Xây dựng thứ khó nhất nhưng mang lại lợi nhuận cao nhất chính là xây dựng ý thức, phẩm chất của 1 con người, 1 xã hội.
47 - Nguyễn Tiến - 09:28 15-09-2012
Bài thơ rất xúc động, đậm chất nhân văn. Rất đáng để cho tất cả chúng ta suy ngẫm !
48 - pham thi huong - 09:36 15-09-2012
bai tho nay day chat nhan van.va rat hay.no mang tinh cao thuong
49 - dinhvanlam - 09:40 15-09-2012
các bạn ơi!các bạn có hiểu thế nào là "con người" không?hãy sống theo phần "người"bạn nhé!
50 - Thanh Nga - 09:44 15-09-2012
Bài thơ rất hay, mang nhiều cảm xúc cho người đọc và rất ý nghĩa. Bài thơ không những giáo dục nhân cách, đạo đức con người mà còn thể hiện tình cảm gia đình khăng khít, tình người với nhau,... Hy vọng SGK ngày càng có nhiều bài văn, bài thơ hay mang tính giáo dục cộng động hay hơn nữa để phần nào giáo dục ý thức, tư tưởng thế hệ trẻ. Hãy sống có ích cho cộng đồng, sống vì mình và cùng vì mọi người.Cảm ơn BBT Báo Dân trí rất nhiều!
51 - trungkien - 09:48 15-09-2012
quá hay.thật cảm động
52 - Phương Thoa - 09:50 15-09-2012
Bài thơ thật cảm động . . .buồn cho số phận các em!
53 - pham thi thu huyen - 09:53 15-09-2012
Đọc xong bài thơ mà trào nước mắt,thật cảm động!Bài thơ rất có ý nghĩa, là 1 bài học lớn rất cần thiết trong xã hội này!cảm ơn tác giả!cảm ơn người đã đăng bài thơ này!
54 - thanh thuy - 09:54 15-09-2012
Bài thơ thật xúc động.Mọi người hãy sống như vậy nhé
55 - lê đình huấn - 09:58 15-09-2012
đây là một bài thơ có tính nhân văn cao cả! dậy chúng ta ,những con người thời đại ngày nay (nhất là các bạn trẻ )cách làm người ,cách sống sao cho trong sạch và cao thượng
56 - lê dương - 10:00 15-09-2012
rất xúc động...!
57 - mai thị nguyệt vinh - 10:01 15-09-2012
Bài này học đọc rồi nhưng khi đọc lại thấy nước mắt vẫn rơi! Khâm phục sư trung thực của cậu pé! Nhưng cũng cảm ơn tấm lòng của người khách kia,nên mới có kết thúc có hậu như vậy!
58 - nguyenvanhuan - 10:03 15-09-2012
thật ý nghĩa cuộc đời còn nhiều thứ phải nghĩ nhưng trước tiên hãy nghĩ về lòng tự trọng.
59 - PL - 10:05 15-09-2012
Đọc bài thơ mà đến đoạn cuối mà mình nghẹn ngào, cảm động và xót xa cho cậu bé đánh giày nghèo. Lâu lắm rồi mình mới có được cảm xúc như vậy. Cảm ơn tác giả của bài thơ. Mình hi vọng sẽ tiếp tục có những bài thơ hay như vậy được đưa vào chương trình học của các e học sinh, và hi vọng những người giáo viên sẽ biết cách truyền tải hết những thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm tới các em, giúp các e dần hình thành nên những nét cao đẹp trong ứng xử giữa đời thường.
60 - Vũ Thị Quỳnh - 10:06 15-09-2012
Mình đã khóc khi đọc câu chuyện này,trong cuộc sống hối hả này đôi lúc chúng ta đã lãng quên và đánh mất đi rất nhiều thứ quan trọng. Có thể vì thế chúng ta không nhận ra rằng có những con người với số phận bình dị và nhỏ bé nhưng họ biết thế nào là lẽ sống ở đời. Cảm ơn vì đã cho chúng tôi được học thêm được một bài học cuộc sống!
61 - Đậu Thị Sim - 10:10 15-09-2012
câu chuyện thật cảm động, như một lời cảnh tỉnh cho mọi người trong cuộc sống hiện đại ngày nay, rằng đôi lúc thờ ơ với những kiếp nghèo trong cuộc đời mà quên đi rằng một trong số họ có những điều thật GIÀU mà chúng ta phải học hỏi.
62 - Phan Nhung - 10:14 15-09-2012
Bài thơ có nội dung thật xúc động. Xã hội bây giờ thật nhiều điều phức tạp. Thật hiếm có những con người sống cao thượng như vậy.
63 - Monster - 10:15 15-09-2012
cần phải cải cách lại hệ thống giáo dục cho giới trẻ! thời đại ngày nay hơi xảy ra mâu thuẫn là chém giết nhau vì những cái rất nhỏ vặt như : điếu thuốc lá ..... http://dantri.com.vn/c170/s170-631371/dieu-thuoc-dot-2-mang-nguoi.htm
64 - nguyễn minh hải - 10:17 15-09-2012
hay quá tuy chưa gọi là chuyên nghiệp nhưng để viết một bài thơ dựa trên một câu truyện không phải dễ làm
65 - khương xuân khánh - 10:22 15-09-2012
Tôi là người không thích thơ, nhưng bài thỏ dã làm cho tôi thực sự cảm động về nhân cách và đạo đức của con người. Tuy nghèo nhưng không hề gian rối.Trong cuộc sống đừng lên nhìn người khác ở vẻ bề ngoài các bạn nhé!
66 - hoàng Nam - 10:24 15-09-2012
Buồn
67 - trangiabaoquan - 10:26 15-09-2012
chang phai ai cung lam dc dieu nhu vay!bai tho nghung cung la bai hoc cho chung ta.bai hoc ve cuoc song va long tu trong!
68 - lê đắc quý - 10:29 15-09-2012
bài thơ rất hay, đọc nghe ma cả thấy lòng mình như thế nào đó!. cần nên có những bài thơ hay như vậy để cho nhiều người đọc.
69 - Meo Ngao - 10:29 15-09-2012
Cảm ơn Tác giả, cảm ơn Nhà báo....Một bài thơ mộc mạc xúc động,và thấm đậm tình người!
70 - Pham Thi Nhan - 10:31 15-09-2012
Hoi con nho toi da doc truyen nay 1 lan roi,luc do toi xuc dong den roi nuoc mat. Va bay gio toi lai doc tho, lai them 1 lan...roi nuoc mat
71 - pham duy hiển - 10:34 15-09-2012
bai viết rất súc động mong người viết bài và người đọc được bài này hãy có tấm lòng từ bi và có nhiều bài viết tù bi hơn nưa.
72 - huong - 10:34 15-09-2012
oi nuoc mat minh dang roi.
73 - nhật nguyễn tiến - 10:34 15-09-2012
thật cảm dộng...!!!!Mõi chúng ta tự nhìn lại mình.
74 - nho - 10:38 15-09-2012
bài viết rất hay, rất đậm đà và dễ đi vào lòng người, không phải ai cũng tốt như vậy, có nhiều người giàu họ rất xấu bụng, người nghèo xin tiền không cho thì thôi, đằng này còn chửi thậm tệ nửa.ôi cuộc đời
75 - Ngọc Diệp - 10:38 15-09-2012
Mình đã được đọc bài này cách đây ít lâu từ một người bạn mà khi gởi bạn ấy nói " Share cho em bài này để chia sẻ cảm xúc cùng anh". Thấy cổ họng nghẹn lại. Quá Xúc động và đầy tính nhân văn
76 - Phạm Hữu Sy - 10:38 15-09-2012
Đọc bài thơ tôi lại liên tưởng đến các mẫu tin tương phản trên các báo. ví dụ mới gần đây là cụ ông Ngô Vi Nhân sau khi ra viện bị chính các con bỏ nằm ngoài đường không cho vào nhà vì tranh chấp nhà và đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Các cụ ngày xưa đã có câu: “Người giàu trọng tiền bạc, kẻ ngèo trọng tình nghĩa”
77 - Đinh Khắc Phúc - 10:39 15-09-2012
Bài thơ thật cảm động. Đọc xong không hết suy nghĩ làm thế nào để giúp được họ, trong khi những người thật sự lại bị, lộn vào người giả mạo nghèo để lừa người khác..... tôi khâm phục nhân vật trong bài thơ trên....
78 - Nguyễn Tốt - 10:40 15-09-2012
Bài thơ giống như một bộ phim quay chậm giữa đời thường. Thật cảm động và giàu chất nhân văn! Mong xã hội ta có nhiều người ứng xử tốt như ông chủ đối với những cậu bé đánh giày và những cậu bé đánh giày có lòng trung thực như thế.
79 - Lục Đình Quân - 10:42 15-09-2012
có lẽ con người việt nam thời đại bây giờ ít có người như vậy lắm!những người như thế rất đáng được tôn trọng!!
80 - Lê Thị Ánh Hồng - 10:42 15-09-2012
Rơi nước mắt thành dòng khi đọc bài thơ. Thật cảm động và khâm phục TẤM LÒNG của CẬU BÉ. Đau cho phận đời của CẬU BÉ và đau hơn nữa cho nhân cách sống của con người ở xã hội ngày nay. Bài thơ mang tính nhân văn rất cao. Làm sao để diều đáng quý này được nhân rộng trong xã hội ngày nay. Thiết nghĩ mỗi con người chúng ta chỉ cần 1 chút nhân cách của CẬU BÉ ANH, CẬU BÉ EM, và NGƯỜI ĐÀN ÔNG thì cuộc sống này trở nên an lành, hạnh phúc và ấm TÌNH NGƯỜI.....
81 - hoannguyen - 10:47 15-09-2012
Không biết bài thơ có hay không nhưng mình đã khóc khi đọc nó
82 - Bùi Thành - 10:50 15-09-2012
Hôm qua cháu vừa đi làm cùng 1 giáo sư đến từ một nước phát triển. Ông ấy tâm sự rằng nếu quốc gia nào theo kinh tế thị trường mà không có các tổ chức xã hội hoạt động tốt, sẽ dễ dẫn đến nhiều cá nhân trong xã hội đó bị gặp hết rủi ro này đến rủi ro khác. "Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai" mà. Nghĩ về bài thơ này so với lời tâm sự của giáo sư cháu thấy đúng. Tại sao đã phải đi đánh giầy rồi, lại gặp thêm rủi ro TNGT?. Dĩ nhiên đây là hình tượng cụ thể của cả bài thơ. Ý của bài thơ còn muốn diễn đạt ở tầm sâu, rộng hơn nhiều. Nhưng cháu không công tác trong các tổ chức xã hội mà đang làm công tác khoa học, nên mong muốn tâm sự cùng các bác, hy vọng góp chút nào cho đời thêm bớt phiền lòng.
83 - nguyen van dang - 10:53 15-09-2012
mh đọc nhiều lần rồi mà vẩn thấy cảm động , đó là môt bản sắc , truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta đó các bạn .
84 - leduytan - 10:55 15-09-2012
đọc xong bài thơ nay tôi thấy rất hay và cảm động trước một cậu bé, đứng trước nhưng hoàn cảnh khó khăn nghèo đói không vì đồng tiền mà quên đi cái đức tính cao đẹp của cha ông ta ngày xưa""đói cho sạch rách cho thơm""đó mới la một bản chất con người cao đẹp đáng được tôn trọng và nêu cao trong xã hội bây giờ
85 - Nguyễn Ngọc Cường - 10:56 15-09-2012
Bài thơ thật có tính nhân văn, nhưng kết cục thì thật buồn, tại sao những người tốt như cậu bé lại cứ phải chết.Cảm ơn tác giả đã dịch đăng bài thơ này
86 - leduytan - 11:00 15-09-2012
đọc xong bài thơ nay tôi thấy rất hay và cảm động trước một cậu bé, đứng trước nhưng hoàn cảnh khó khăn nghèo đói không vì đồng tiền mà quên đi cái đức tính cao đẹp của cha ông ta ngày xưa""đói cho sạch rách cho thơm""đó mới la một bản chất con người cao đẹp đáng được tôn trọng và nêu cao trong xã hội bây giờ
87 - Trần Thảo - 11:04 15-09-2012
Bài thơ cảm động vô cùng, rất ý nghĩa để giáo dục các em học sinh
88 - Linh Pham - 11:06 15-09-2012
Đọc xong mình chảy cả nước mắt. ..Thực sự là như vậy. Bây giờ ko biết còn có những nhân cách như vậy nữa ko nhỉ? hya chỉ có trong thơ văn thôi?
89 - Lê Minh Thu - 11:13 15-09-2012
Bài thơ mang giá trị nhân văn cao. Đâu phải ai sinh ra có thể lựa chọn cho mình một cuộc sông tốt đẹp được. Giá trị của mỗi con người là một cử chỉ cao đẹp người với người sống để yêu thương nhau. Cám ơn Nhà thơ đã cho bạn đọc một tác phẩm có giá trị về tấm lòng của những con người yêu thương và được yêu thương.
90 - Lê Minh Thu - 11:18 15-09-2012
Bài thơ mang giá trị nhân văn cao cả. người với người sống để yêu thương nhau.
91 - tang duc thinh - 11:18 15-09-2012
rat suc dong.thoi dai hien dai bay jo.con nguoi dau bien chat rat nhiau.hay tu hoi ban thang minh da song dung chua.dan toc viet nam,phai yeu con nguoi viet nam
92 - Trieu Minh - 11:26 15-09-2012
Bai tho that tuyet ,minh camdongthuc su ....Thuong thay phan em lon nhung nho the em nho tu day duoc cuoc song du day.Long bac ai cua bac nha giau cung dang de nhieu ke phai nghi lai vi nhu hanh dong va loi noi cua ten bao ve la khong the chap nhan duoc .Cam on nguoi dich tho da dem den cho chung ta cach nhin nhan van trong tam hon viet ,tam long cua nguoi dich cung rat cao thuong!!!
93 - conghuan - 11:32 15-09-2012
xã hội bây giờ có nhiều người rất giàu - lắm tiền học cao - thậm chí di du học nước ngoài ở những trường đại học lớn.? nhưng tôi nghĩ chưa chắc có được lòng tự tự trọng như cậu bé trong bài thơ này?
94 - nguyen anh tu - 11:34 15-09-2012
Toi da khoc - that su toi da khoc rat nhieu khi doc bai tho nay. Tre tho con co long tu trong ! Con nguoi lon chung ta thi sao nhỉ ? Rat dang de suy ngam !
95 - Trần Cương - 11:46 15-09-2012
Không khóc mà sao nước mắt ứ trào
96 - Nguyễn Thanh Tuyền - 11:48 15-09-2012
Cảm ơn Nhà thơ Hoàng Tám. Sự dung dị, mộc mạc của bài thơ thể hiện trong chính nhưng điều bé nhỏ của cuộc sống quanh ta.. Giá trị nhân văn lấp lánh ở một mảnh đời lam lũ không được học hành đầy đủ.. nhưng đã cư sử một cách cao thượng rất đáng để mọi người ngợi khen và học tập. Sự cao quý không hẳn ở nơi xuất thân mà chính trong hành vi của mỗi người..
97 - trinh xuan long - 11:55 15-09-2012
rat hay rat y nghja ko cam dc nc mat
98 - Nguyễn Thúy Hằng - 12:01 15-09-2012
Mỗi con người khi sinh ra đều có một số mạng. Hãy vượt qua những nỗi đau để sống và trở thành con người chân chính. Cậu bé đánh giầy đã làm được điều mà nhiều bạn trẻ bây giờ chưa làm được.
99 - ngocpt - 12:04 15-09-2012
Toi da duoc nghe bai tho nay boi chinh tac gia doc. Ong la 1 thay giao, ong cung da khong ngo rang bai tho lai co suc manh nhu vay... Voi ong do la 1 dieu ky la !
100 - Hongnuong - 12:13 15-09-2012
Cam on tac gia .., tung chu trong bai tho that y nghia... That xuc dong
101 - ti gon - 12:19 15-09-2012
bai tho that xuc dong, cam on tac gia
102 - nguyen anh tien - 12:21 15-09-2012
bai tho kam dong qua.. co le chi?trong thơ moi co canh ntn..
103 - Lưu Gia - 12:26 15-09-2012
xót xa....suy ngẫm....!
104 - Le Thi Lan - 12:35 15-09-2012
toi rat cam dong
105 - ngoc thien - 12:48 15-09-2012
Toi da khoc !!! Thuong qua ... Cam On tac gia
106 - hadjmjn - 13:21 15-09-2012
Ngày xưa khi đọc truyện ngắn "một tâm hồn cao thượng" tôi đã khóc.câu chuyện này không chỉ nói về lòng tự trọng mà hơn thế nữa, đó là dạy nhân cách, đạo đức cho tất cả mọi người...vv.
107 - hoang diu - 13:23 15-09-2012
đọc đọc đến đoạn cuối tôi đã khóc. thật cảm động!Mong rằng trong cuộc sống sẽ có thật nhiều sự giúp đỡ như vậy!
108 - nguynstnh - 13:53 15-09-2012
Ai cũng có tấm lòng nhân ái, tự trọng như các nhân vật trong bài thơ, thì xã hội này, đất nước này nhân văn biết bao, đẹp biết bao, hạnh phúc biết bao.
109 - melyly - 14:01 15-09-2012
Bài thơ hay quá! Ngày xưa cũng được học văn thơ nước ngoài nhưng một bài thơ được dịch mộc mạc, dễ hiểu đậm chất Việt Nam như thế này thật ít. Một bài giảng về tình người, về lòng tự trọng, đạo đức cao quý. Một đứa bé đánh giày nghèo đã thức tỉnh lòng nhân ái của một quý ông bằng chính phẩm chất cao quý của mình "nghèo cho sạch, rách cho thơm". Mong rằng trên thế giới này sẽ ngày càng có thêm những quý ông không chỉ có tiền mà còn giàu lòng nhân ái.
110 - Nguyen Thi Nga - 14:12 15-09-2012
Bai tho that y nghia doc xong ma nuoc mat cu tuon trao, nghe that dang thuong va day y nghia, long cao thuong nhan cah cua 1 con nguoi.doc bai tho nay 1 lan toi lai lai doc lai lan 2 van chua thay chan toi lai coppy no luu vao mot cho de khi nao ranh lai doc tiep. rat y nghia
111 - bonghoa - 14:16 15-09-2012
bài thơ không hay nhưng mà rất cảm động. tôi tin trong cuộc sống này vẫn có những người như vậy. điều đó làm cho chúng ta luôn hi vọng vào một cuộc sống tốt đẹp hơn.
112 - vu phuong dong - 14:18 15-09-2012
rat xuc dong.....cuoc song nay tinh nguoi la quan trong nhat.
113 - Nhung Nguyen - 15:16 15-09-2012
Đọc bài thơ mà mình ko cầm nổi nước mắt...
114 - LÊ THỊ HỒNG - 15:39 15-09-2012
CẢM ƠN TÁC GIẢ ĐÃ SƯU TẦM NHỮNG CHỦ ĐỀ NHƯ THẾ NÀY ĐỂ CHO CẢ XÃ HỘI HIỆN NAY PHẢI SUY NGẪM. BÀI THƠ KHÔNG PHẢI CHỈ DẠY CÁC EM LỚP 7 ĐANG NGỒI TRÊN GHẾ NHÀ TRƯỜNG HỌC ĐÂU MÀ CHO MỖI NGƯỜI CHÚNG TA - AI AI CŨNG NÊN HỌC - HỌC CÁCH VỊ THA, HAY NÓI CỤ THỂ SỐNG TRÊN ĐỜI "CẦN CÓ MỘT TẤM LÒNG" (TRỊNH CÔNG SƠN). DÙ TA CÓ TIỀN HAY TA KHÔNG CÓ TIỀN, NHƯNG TẤT CẢ MỌI NGƯỜI HÃY VÌ NHAU MÀ SỐNG ĐỪNG VÌ MỘT ĐIỀU GÌ VỤ LỢI CHO BẢN THÂN
115 - luong thah - 15:48 15-09-2012
bai tho qua xuc dong
116 - manhdaiphu - 16:10 15-09-2012
bài thơ thật là có ý nghĩa. dúng là nghèo mà nhân cách còn hơn hống hách mà giàu sang. chúc cho những mảnh đời bất hạnh luôn được gặp những người tốt giang tay giúp đỡ.
117 - Phan hoang Tân - 16:19 15-09-2012
Một câu chuyện đầy nhân văn, phải phổ biến nó trong cộng đồng để nó hâm lại mùa đông giá lạnh của lòng người. Tôi có đọc một số lời bình trên, thấy một số bạn trách móc người này người khác, hay bi quan về cuộc sống thực tại, đó là vì các bạn chưa hiểu hết ý nghĩa sâu xa của câu chuyện, chưa nhìn lại bản thân mình. Câu chuyện là do con người viết ra, cuộc sống do con người tạo nên, nó tốt đẹp hay méo mó chính là do chính chúng ta không nên đổ cho xã hội, cho người khác.Và hay nhìn cuộc đời với vẻ lạc quan hơn, nhìn cái không đẹp với một con mắt đẹp (khách quan, nhiều mặt).
118 - khanhminhdc - 16:23 15-09-2012
Đau lắm........đau đến từng đoạn ruột....
119 - Thuytien - 16:41 15-09-2012
đọc mà rơi nước mắt
120 - Viên Kiều Nga - 16:45 15-09-2012
Đáng thương thay biết bao trẻ em trong xã hội phải sống với cảnh khổ cực, nghèo khó. Liệu rằng có còn những tấm lòng nhân ái như nhân vật “ông” trong bài thơ này không? Chúng ta phải suy ngẫm lại đã đóng góp được những điều gì để xây dựng xã hội hiện nay.
121 - Duong thien Thuat - 17:42 15-09-2012
Dung chi trich phe phan, hay ieu thuong va tha thu.
122 - locnuocthienson - 17:43 15-09-2012
Đọc xong bài thơ này mình đã khóc. Bao người giàu - danh vọng. Đã chắc gì bằng đâu!... Cảm ơn Blog Dan trí đã cho mình bài học
123 - haxanh_ls - 18:01 15-09-2012
khi đọc xong bài thơ này mình thấy lạnh sống lưng.bài thơ thật buồn nhưng đậm chất nhân văn,trên thế giới còn có nhiều mảnh đời khó khăn, xin hãy cùng chung tay giúp đỡ nhau để một xã hội một thế giới không còn có những nỗi đau
124 - tranthe - 18:16 15-09-2012
câu từ đơn giản nhưng rất hay, rất ý nghĩa!
125 - HCT - 18:44 15-09-2012
Tuy tôi không phải là người tài giỏi trong việc cảm thụ văn thơ. Nhưng có lẽ sẽ có nhiều người động lòng trắc ẩn giống như tôi lúc này khi đọc xong bài thơ, hay và xúc động đến nghẹn ngào !!!
126 - nga - 18:44 15-09-2012
bài thơ tuy giản dị . nhưng rấthay và cảm động, xã hội có rất nhiều kiểu người nhưng có lẽ tìm dc một ng như ông già đó và hai đứa trẻ thì quả thật rất khó. con ng ai cũng cố gắng chạy theo cơm áo gạo tiền để cho qua ngày.......thật buồn ,
127 - Lê Khắc Vi - 19:03 15-09-2012
Bài thơ này do thầy Phạm Ngọc Phương- Thầy dạy Đàm phán của lớp mình sáng tác. Bài thơ mang tính giáo dục sâu sắc đến thế hệ trẻ ngày nay, khi mà vấn đề đạo đức trong xã hội đang xuống cấp trầm trọng.
128 - Thanhduoc - 19:20 15-09-2012
Nội dung thơ ý nghĩa, xúc động!
129 - Nguyễn Lê Minh - 19:28 15-09-2012
Bài thơ này biên soạn cho SGK lớp 7 nhưng theo tôi cũng có thể là cho cả những người đáng tuổi cha ông các em nữa mới đúng bởi theo nhận biết của tôi thì người lớn bây giờ cần học cách sống cao thượng, có văn hóa hơn nhiều. Người lớn có được đức tính ấy thì mới mong trẻ em sau này học tập, còn nếu chỉ dậy trẻ trong khi người lớn thì sống vô cảm với cộng đồng thì cũng vô ích thôi.
130 - Minh Ngọc - 19:40 15-09-2012
Lời bài thơ rất hay và cảm động.Mnag một ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
131 - LTT - 19:57 15-09-2012
Tôi đã khóc nức nở như tre con khi đọc bài thơ này.
132 - Lê văn đồng - 20:14 15-09-2012
Nhân cách của con người là một vẻ đẹp rạng ngời và cao quý, dù cho làm một anh dân cày,một bác thợ hồ ...vv. hay một cậu bé đánh giầy họ cũng đang sống nhờ nước mắt mồ hôi công sức và cả thể diện của mình. Nhưng ít ai biết được phía sau lưng họ là một tâm hồn tươi đẹp hơn bao người khác! Tôi một sinh viên đang học đại học, một người xuất thân từ nông thôn tôi hiểu được những vất vả để kiếm được một khoản tiền để con trang trải và học tập bố mẹ đã phải đổ bao nhiêu nước mắt mồ hôi và sức lao động mới có được. Hằng đêm mẹ vẫn thao thức vì các khoản tiền con nộp học phí, bố thì bệnh đau ốm liên miên không tiền mua thuốc. Tôi vẫn tự nhủ ở mình hãy cố gắng vượt qua và chưa bao giờ lùi bước, ngoài giờ học tôi có thể làm một anh xách vữa, một chú lao công hay một anh bảo vệ để có tiền trang trải và hai anh em tôi học đại học . Tôi luôn tự hào ở mình vì trong 4 năm học đại học năm nào tôi cũng được học bổng, còn em tôi thì cũng đang học một trường Đại Học Y Hà Nội. Thông qua bài thơ của tác giả tôi mong muốn mỗi người chúng ta nên yêu thương nhau cùng nhau vượt qua khó khăn. " Học nhân cách làm người " lê Văn Đồng ( 0984 474 005 )
133 - Nguyễn Nguyên Hoàng - 20:27 15-09-2012
Tôi thì nghĩ cách biện hộ của bạn Phan hoang Tân chưa hẳn là chính xác vì con người là thành viên trong gia đình mà gia đình thì là một tế bào của xã hội. Mọi người trong XH có ý thức tốt, có trách nhiệm giáo dục con trẻ từ khi còn thơ thì mới mong chúng trở thành người tốt, biết chia sẻ, cảm thông còn nếu không chúng sẽ không thể thành người tốt được. Nói vậy có nghia là trách nhiệm của XH, của cộng đồng rất lớn. Tôi lấy ví dụ như ở HN người dân phần nhiều rất ác cảm với những người ăn xin, hát rong vì họ cho rắng toàn là “bọn giả nghèo giả khổ” và điều này ảnh hưởng trực tiếp đến bọn trẻ khiến chúng nghi ngờ , coi thường, coi khinh họ… vậy thì có tốt hay không? Đành rằng trong những người nghèo khó phải đi làm những việc không “được người đời nhìn nhận ấy” chỉ có một số ít những kẻ giả nghèo, giả khổ thôi… Hay có nam nữ thanh niên trẻ sẵn sàng bỏ tiền mua xe xịn tặng bạn bè nhưng khi gặp những người nghèo khó, lam lũ thì chúng nhìn người ta như “người ngoài hành tinh” đến vậy… Điều ấy cũng có phần trách nhiệm của nhà trường và XH, cả gia đình nữa đấy bạn ạ. Còn nữa như báo chí đăng tải ông VIP này bỏ tiền tỷ đẻ cưới con, khao lên chức… trong khi không dám bỏ ra ít tiền làm từ thiện cho đồng bào bị thiên tai địch họa… thì sao??? Vậy tôi cho rằng từ gia đình ,nhà trường đến xã hội đều phải đồng lòng giáo dục hướng thiện cho con em mình mới mong chúng trở thành những người có ích cho đất nước mai sau.
134 - nguyễn văn khởi - 20:40 15-09-2012
một bài thơ quá hay và có ý nghĩa,mình không có tiền thì sống theo cách của người không có tiền nhưng lòng tự trọng và niềm tin vào người khác thì không thể đánh mất.Nhưng cũng tiếc rằng cái xã hội này lại không có nhiều người được như em bé trong bài thơ này.
135 - nguyễn bà tiệu - 20:40 15-09-2012
một bài thơ làm xúc động lòng ngườ
136 - trần đức mạnh - 20:47 15-09-2012
đây là lần đầu mình đọc truyện này...hay thật. không thể đánh giá một ai đấy qua vẻ bề ngoài,xã hội bây giờ cần rất nhiều những tấm lòng như vậy.
137 - kim ngân - 20:49 15-09-2012
Nên đưa những bài thơ như vậy vào chương trình giáo dục công dân. Các bài thơ hay những câu chuyện sẽ có tác dụng hơn những bài giảng lí thuyết suông
138 - đỗ thanh sơn - 20:54 15-09-2012
bài thơ như là lời thức tỉnh chúng ta các bạn ạ. nhân cách của một người nghèo đáng trân trọng, đói cho sạch rách cho thơm. chúng ta nên nhìn nhận lại bản thân mình và coi đó là một tấm gương mà học tập các bạn ạ. cảm ơn tác giả rât nhiều
139 - MrPeChem - 21:05 15-09-2012
bài thơ rất ý nghĩa..cám ơn tác giả !
140 - Đại Thế Anh - 21:08 15-09-2012
cảm động lòng người là phải cần được như vậy...........
141 - đinh liên - 21:22 15-09-2012
baì thơ mang tính nhân văn cao
142 - dinhlang - 21:23 15-09-2012
Bài Thơ đáng để những ai tham lam suy ngẫm khi ăn chặn cả sự đóng góp giúp đồng bào nghèo của các tổ chức xh
143 - hakuna92 - 22:14 15-09-2012
Sự đồng cảm giữa người giàu và người nghèo để ta biết rằng xã hội này vẫn còn nhiều trái tim ấm tình nhân ái :)
144 - Tam Nguyen - 22:25 15-09-2012
that xuc dong
145 - Thanhtran - 22:26 15-09-2012
Cần phải có những bài thơ như thế này trong chương trình đạo đức ở tiểu học!
146 - Phan Tấn Bửu - 22:26 15-09-2012
Hãy mua"Tâm hồn cao thượng"cho trẻ đọc,để gieo vào lòng các cháu mầm yêu thương.
147 - nguyễn hồng - 22:33 15-09-2012
thật là buồn. bài thơ mang ý ngĩa thật sâu sắc. nó khiến ta phải suy nghĩ. suy nghĩ rằng tại sao trong xã hội lại còn nhiều sự bất công tới như vậy.
148 - moonlight - 22:48 15-09-2012
Tôi như muốn khóc vậy bởi một cảm giác bất lực đang xâm chiếm tôi trước cảnh cơ cực của những người xung quanh, đặc biệt là của những em nhỏ. Chúng ta phải làm gì đó đi thôi, hãy chung tay góp sức dù nhỏ hay lớn. Chúng ta đưa các em nhỏ mồ côi, lang thang vào trại trẻ, ủng hộ và tham gia các hoạt động của các doanh nghiệp xã hội, hoạt động vì cộng đồng,... Hãy cùng nhau hành động và đừng chỉ nghĩ, đừng chỉ nói mà hãy là hành động.
149 - Julia Nguyen - 23:31 15-09-2012
Bài thơ khiến mình rất cảm động.
150 - nguyen thi thu thuy - 23:42 15-09-2012
Gui nhung loi tran trong nhat toi nhung nguoi luon song bang suc luc , mo hoi nuoc mat cua minh. cau mong cho binh yen va hanh phuc luon o ben ho!
151 - híp cao bằng - 23:57 15-09-2012
thật đáng chân tọng biết mấy,những lời thơ rất hay và có ý nghĩa.cần đưa những bài thơ thiết thự như vậy để học sinh có được nhìn nhận đúng về nhưng số phận nghèo khổ,để á em biết chia sẻ ,cảm thông giúp đỡ và nhìn nhận lại mình đang có sự yêu thương của bố mẹ...trong sâu thẳm của bài thơ tác giả muốn nói"những người lớn như chúng ta bây giờ hắc gì đã bằng"
152 - Bùi Thanh Long - 01:10 16-09-2012
tính nhân văn cao đến nỗi đã ứa nước đôi mắt
153 - Duy Nguyen - 02:06 16-09-2012
Hình như bài thơ này là được phổ lại từ một câu truyện ngắn có nội dung như vậy nhưng của nước ngoài. Truyện hình như được đăng trong sách kể chuyện của chương trình Sách giáo khoa cũ. Tôi đã từng đọc qua. Nhưng cũng khen tác giả này phổ thành thơ rất hay.
154 - duong manh tung - 06:36 16-09-2012
tuy chi la cau be nhung lai co mot nhan cach lon.dang de moi nguoi noi theo.
155 - NguyenThiAn - 07:03 16-09-2012
Giữa cuộc sống đầy bon chen này, con người ta tìm mọi cách để mưu sinh, có thể là cố ý hay vô tình đánh mất bản thân, đánh mất tình người. Bài thơ thật là ý nghĩa để nó rơi xuống lúc này, ai đọc nó cũng phải ngẫm nghĩ. Để hi vọng một tương lai không còn có những số phận như cậu bé, và con người sống với nhau luôn chan chứa tình yêu thương như người thầy ấy thì mỗi người chúng ta nên sống đúng nghĩa với "con người" - bởi được sống không chỉ là điều may mắn mà hãy có trách nhiệm với sự sống đó.
156 - baby_4190 - 07:45 16-09-2012
đọc bài thơ xong thấy cay mắt!!!!!!!!!!
157 - Trần Trung Hiếu - 08:35 16-09-2012
đọc bài thơ xong mà mình đã sắp khóc. trong lúc đang làm việc nên mình phải giấu cảm xúc. trong XH ko biết còn bao nhiêu người khổ như thế. và cũng ko biết có bấy nhiêu người đc như ông nhà giàu kia.
158 - đỗ thị liệu - 09:52 16-09-2012
đọc xong bài thơ giọng tôi như nghẹn lại ,thương cho cậu bé đánh giầy và cảm ơn những con người tốt.trên đời này thật hiếm gặp người như vậy.
159 - đặng văn đức - 10:57 16-09-2012
thơ hay. bỗng thấy buồn
160 - thuc - 11:56 16-09-2012
doc xong thu thay ho tho hen!
161 - Lê Hồng Hà - 13:14 16-09-2012
Thật khó mà giấu được cảm xúc khi đọc bài thơ này. Mộc mạc mà đậm chất nhân văn.Yêu sao những con người như thế.
162 - MT84 - 14:47 16-09-2012
bài thơ thật cảm động, nhưng lạc lõng trong nhận thức giới trẻ hiện nay. Mà nhận thức lại có từ gia đình và xã hội. Xã hội lại hình thành từ nền tảng chính là người lớn... chính trị, kinh tế, đạo đức, xã hội.
163 - Trần ngọc Phả - 15:32 16-09-2012
nội dung bài thơ rất có ý nghĩa. và chúng ta có thể bắt gặp những câu chuyện tương tự như thế ở ngay xung quanh chúng ta ở mọi lúc chỉ cần chúng ta để lòng mình chặm lắng lại, nhìn sâu vào hiện tại xung quanh chúng ta. khi lắng lòng mình lại chúng ta có thể phát hiện ra rằng mình như đã thấy cậu bé trong câu chuyện ở đâu đó một lần hoặc nhiều lần, nhưng do cuộc sống hối hả đầy bận biệu cho những gì đó sắp đến hay gọi là tương lai mà chúng ta hầu như làm ngơ với thực tại, trong khi chúng ta chỉ sống trong hiện tại này thôi. chính vì vậy mà chúng ta đã bỏ qua quá nhiều cuộc sống ở hiện tại mà tìm kiếm hạnh phúc ở tương lai, vì vậy mà ta không thấy được niềm vui thật sự trong hiện tại này. Trong khi xung quanh chúng ta vẫn có nhiều người mà chỉ cần có được một hai điều kiện như chúng ta đang có là cả một hạnh phúc của họ...
164 - xoaixanh - 15:54 16-09-2012
một câu chuyện thẫm đãm tình người..thương e nhỏ quá..vật vã với cuộc sống mưu sinh... giữ trọn đạo làm a...hi vọng cuộc sống sẽ có nhiều người như ông lão nhà giàu....>>>...bài học cho nhân cách..
165 - Điện Khánh Chi - 17:05 16-09-2012
quá cảm động về nhân cách của cậu bé, thật sự cảm động, và cảm ơn ông nhà giàu cũng là 1 người tốt. Cuộc sống vẫn còn những người giàu tình thường, lòng tự trọng ...
166 - quocviet - 22:30 16-09-2012
cam on tac gia da cho chung toi dc doc mot cau chuyen bi thuong nhung day cam xuc de cho toi va co le la rat nhieu nguoi khac, nhung nguoi dang ko con tin vao long nhan ai trong cuoc song day bon chen hien nay phai nghi lai...2 con nguoi o 2 cuoc song hoan toan khac nhau nhung lai co chung 1 tam hon cao thuong.tuyet voi.....
167 - Lê Hoàng Vũ - 22:39 16-09-2012
Đúng là với thời buổi hiện nay. Chuyện như vậy xảy ra được tưởng chừng như không thể. Nhưng may mắn đâu đó tình người vẫn đến được với nhau. Được biết bài thơ được in trong sách GDCD, tôi thấy đây là 1 việc cực kỳ đúng đắn. Bài thơ tuy đơn giản nhưng tràn đầy ý nghĩa. Bất kỳ ai đọc bài thơ này, đều phải dành ít phút dừng lại để suy nghĩ!
168 - nguyen pustin - 00:22 17-09-2012
da tu rat lau xa to quoc duoc doc bai tho voi bao cam suc ,vui buon lan lon.thuc te ngoai xa hoi con co rat nhieu nguoi tot nhung cung rat nhieu nhung ke lay noi dau kho vat va cua dong loai lam niem vui,lam bac thang ...de leo len tin su giau co, danh vong.
169 - Ngô Hải Yến - 05:00 17-09-2012
Tôi đã roi nước mắt khi đọc những dòng thơ đầy cảm xúc này. Thật sự trong xã hội ngày nay còn rất nhiều người nói chung và trẻ em nói riêng có cuộc sống nghèo khổ và thiếu thốn. Thậm trí những thứ tối thiểu của cuộc sống cũng không đảm bảo, nhưng họ vẫn có lòng tự trọng, có nhân cách của con người. Ngược lại có những người khoe ăn một bữa hết vài triệu, vài chục triệu; tiêu một tháng hết vài trăm thậm trí vài tỷ; tiền ở đâu ra. Nhưng có khi chỉ bỏ ra vài đồng để làm từ thiện hay cho những đứa trẻ nghèo cũng khó khăn. Mong rằng xã hội càng văn minh thì con người càng lương thiện và nhân ái.
170 - Nguyễn Thuý Vĩnh - 07:36 17-09-2012
Bai tho doc len cho ta cam giac buon vi thang nhoc danh giay co long tu trong cao voi ma xa hoi ta hien nay khong co nhieu da di xa mai mai roi, cho ta cam giac vui vi no cung da gap duoc ong nha giau co tam long rong mo vi tha, giau long thuong nguoi de cho dua em thang danh giay con co chut co may de di hoc, co cai an de khong bi doi, khong phai di danh giay nhu anh no. Thoi thi do cung la su ra di dep de mang lai cho thang em yeu thuong cua no.
171 - hiền - 08:19 17-09-2012
Cảm ơn vì một bài thơ hay viết về một tấm lòng đẹp
172 - hoang anh - 08:49 17-09-2012
Một bài thơ, một câu chuyện cảm động được đưa lên nhận được sự quan tâm đồng cảm của rất nhiều người chứng tỏ rằng con người ta đại đa số đều đề cao nhũng giá trị đạo đức trong cuộc sống, vậy mà đâu đó trong đời thường chúng ta vẫn gặp những trường hợp thương tâm nhưng vẫn cố ngoảnh mặt làm ngơ mạc dù vẫn có chút gì đó ám ảnh, hãy đánh thức tình thương, sụ đồng cảm của mình và mọi người nhiều hơn nũa để những nghĩa cử cao đẹp được gặp nhiều hơn nũa trong đời thường để thế hệ sau coi đó là truyền thống đáng tự hào và phát huy
173 - den no duong - 09:06 17-09-2012
that cam dong! gia nhu trong cuoc song mi nguoi deu biet doi nhan xu the thi da khong phai chung kien nhung canh tuong dau long
174 - Đặng Thị Kim yến - 10:21 17-09-2012
Cảm động quá, xót thương cho số phận một nhân cách cao đẹp. Mong ở nơi xa ấy cậu sẽ bình an và em trai cậu sẽ tiếp tục cuộc sống tốt đẹp như nhân cách của anh mình
175 - honglien - 10:39 17-09-2012
bài thơ thật hay và xúc động, khi đọc, tôi thấy tâm hồn e bé thật cao thượng, nghèo nhưng vẫn có lòng tự trọng, trên đời đâu phải ai cũng giống ai,bài thơ mang đậm chất nhân văn
176 - Lê Khắc Thiết - 16:26 17-09-2012
Lòng tự trọng của cậu bé đánh giầy thật đáng ngưỡng mộ. Là tấm gương mà khi soi vào ta còn thấy hổ thẹn cho những hành động đời thường của ta.
177 - jun pyo - 17:48 17-09-2012
den ng lon" doc con xuc dong,toi nghi bai nay len cho ca cac lop lon hon.va cam nhan se tot hon rat nhiu
178 - Nguyễn thị Loan - 19:33 17-09-2012
Theo tôi thì cần phải đưa thêm nhiều bài viết mang tính giáo dục giới trẻ sâu sắc như thế này vào học đường hơn nữa.
179 - salt - 21:07 17-09-2012
bài thơ rất cảm động, cảm ơn tác giả rất nhiều,.............nhiều cảm xúc.
180 - trần tiểu hoa - 22:32 17-09-2012
bài thơ rất cảm động tuy nhiên để đưa vào chương trình học tôi ngi rằng không nên vì với suy ngĩ của các em học sinh lớp 7, việc hiểu được hết ý của bài thơ là điều khó tưởng tượng mặt khác việc hiểu đúng ý của bài thơ với 1 số trường hợp sẽ gây những hậu quả không tốt trông suy nghĩ của học sinh.
181 - Nguyễn Thành Tiên - 06:51 18-09-2012
Cảm động quá........
182 - Huong Giang - 08:43 18-09-2012
Lời bài thơ ý nghĩa đậm chất nhân văn. Đừng vội đánh giá con người qua vẻ bề ngoài!
183 - Nguyễn đắc Châu - 15:23 18-09-2012
Cần nhiều những bài thơ,bài văn mang tinh chất " Nghệ thuật vị nhân sinh " như vậy để giáo dục tất cả chúng ta.
184 - Nguyen Manh Hung - 09:49 19-09-2012
Như một sự việc đời thường xảy ra , thật cảm động về tính trung thực của cậu bé và lòng trắc ẩn của ông già tốt bụng. Trong cuộc sống hàng ngày chúng ta đang sống thì còn rất nhiều người có tính trung thực như cậu bé và lòng tốt của ông già tốt bụng nọ. Hy vọng chúng ta sẽ thấy điều đó trong cuộc sống thường ngày nhiều hơn. Đó cũng thông tin mà mọi người nên biết và tấm gương cho con cháu ta sau này.
185 - Hà Phương Minh - 15:45 20-09-2012
Thương và yêu quá em bé trong bài thơ. Cám ơn nhân vật người đàn ông giàu có. Những người như thế đang góp phần làm cho cuộc sống tôt đẹp hơn. Mong Sách giáo khoa càng ngày càng có thêm những bài học đậm tính nhân văn như thế.Cám ơn Dân trí đã đem đến cho độc giả một món ăn tinh thần quý giá.
186 - nguyễn hạnh - 19:06 20-09-2012
Bài thơ mang đậm chất nhân văn,có ý nghĩa thực tế,và để lại cảm xúc,ấn tượng sâu sắc cho người đọc...
187 - http://simdoanhnhan.vn/ - 08:14 21-09-2012
đọc mà cảm động, hy vọng không còn những cậu bé gặp phải hoàn cảnh như cậu bé trong bài thơ
188 - thanhtoan - 21:52 22-09-2012
phải chăng nhân cách ấy được nhân rộng ra nhiều tâm hồn nhỉ?người Việt bây giờ nhiều người sống lãnh cảm lắm,nhưng cái gì cũng có lý do của nó bởi nhiều người lợi dụng lòng tin của người tốt mà lừa đảo nên mới trở nên như vậy.
189 - DINHVANDIEN - 12:17 24-09-2012
Mang tính nhân văn và giáo dục cao Nên đưa bài thơ này vào trương trình giáo dục tiểu học
190 - tongthithuy - 13:13 25-09-2012
bài thơ cảm động quá,đây là một bài học có ý nghĩa nhân văn cao
 



  • GHI CHÚ : Những chỗ bôi màu xanh là những chữ trong thời gian lưu lạc 3 năm bài thơ đã được sửa.


VÀ CÒN NGẠC NHIÊN HƠN khi Việt Nam Thư Quán đăng 2 bài thơ "Cậu bé đánh giày" và "Mùa Hoa Lim" với tên tác giả Phạm Ngọc Phương




VÀ ĐÂY LÀ BÀI THƠ GỐC BAN ĐẦU PHƯƠNG VIẾT

CHÚ BÉ ĐÁNH GIÀY
Phạm Ngọc Phương
http://blog.yahoo.com/_PR3NEE5YT2QPCVLJNHUIQHUDXE/articles/80336/category/Th%C6%A1+Chuy%E1%BB%87n+t%C3%ACnh

Ông nhà giàu dạo bước
Trên phố quen hoàng hôn
Gặp chú đánh giày buồn
Lam lũ gầy khổ sở

Chú nhóc mời năn nỉ
Ông cho con đánh giày
Để kiếm vài đồng gầy
Mua cơm nuôi em nhỏ

Chạnh lòng thương trẻ khó
Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu
Vài ba đồng tiền lẻ

Giày xong ông móc ví
Đưa tờ 20 đô
Chú bé cầm ngần ngừ
Ông chờ con đi đổi

2 đồng thôi ông hỡi
Đủ bữa tối hôm nay
Anh em con gặp may
Xin ông chờ một chút …

Đã qua 30 phút
Cậu bé không trở về
Ông lắc đầu : chán ghê
Trẻ nghèo hay gian lắm …

Cơm tối xong đứng ngắm
Trăng mới mọc gió hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều
Quên bực mình trẻ gạt …

Chuông cửa reo, tiếng quát
Đi chỗ khác mà xin
Nghèo khổ biết phận mình
Lộn xộn tao bắt nhốt …

Ông thong thả cất bước
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro
Giống tên đánh giày nãy …

Có việc gì đấy cháu
Từ từ nói ta nghe
Anh bảo vệ yên nha
Đừng làm trẻ con sợ …

Thằng bé con ấp úng
Hồi chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi
Băng qua đường đi đổi
Chẳng may bị xe cán
Gãy mất chân rồi ông
Đưa tôi 18 đồng
Bảo tìm ông trả lại
Anh tôi giờ nằm liệt
Chỉ muốn xin gặp ông …

Một lần nữa chạnh lòng
Rảo bước theo thằng bé
Đến ổ chuột xập xệ
Gặp thằng anh đang nằm

Mặt xanh tái như chàm
Thở ra tuồng hấp hối
Nói gấp hơi như vội
Xin ông thương em con …

Cha mẹ đã không còn
Con đánh giày nuôi nó …
Nay không may con khổ
Chỉ xin ông việc này ! …

Cho em con đánh giày
Mỗi ngày cho ông nhé …
Kiếm lấy vài đồng lẻ
Mua cơm sống mà thôi …

Chợt thằng anh duỗi tay
Hơi thở lịm như tắt …
Ông già trào nước mắt
Ta sẽ lo em con

Cho ăn học bình thường
Như bao đứa trẻ khác
Cứ bình tâm an lạc
Bệnh viện tiền ta cho …

Thằng anh đã xuội lơ
Hồn bay về thiên giới
Nhân cách nghèo cao vợi
Môi nhợt thoáng nụ cười

Nó sống trọn kiếp người
Dù nghèo nhưng tự trọng
Bao người giàu-danh vọng
Đã chắc gì bằng đâu ! …
PNP 15/10/2009
t..
-       CÂU CHUYỆN NGẮN, NGUỒN CƠN CỦA “CHÚ BÉ ĐÁNH GIÀY”


Phương vốn rất hâm mộ các tác phẩm dịch và sáng tác của tác giả Nguyễn Hiến Lê, trong một lần đã nhiều năm về trước, đọc cuốn “Rèn Nghị lực để lập thân”, phần 1 chương 2 “Mà phải có tư cách” có chuyện sau :

Một em nhỏ khác, đói rét, rách rưới, run lập cập, da thịt tái ngắt, đi bán hộp quẹt ở Edimbourg. Em năn nỉ mãi, một ông quý phái nọ mới mua giúp em một ống, đưa cho em một đồng bạc. Em không có tiền thối, lại năn nỉ ông cho em đem đi đổi, vì em đói quá, cố bán cho được để có tiền ăn lót lòng. Ông quý phái đợi một hồi lâu, không thấy em trở lại, nghi em đã giựt tiền của mình rồi.Nhưng tối hôm đó, một em gõ cửa xin vào thăm ông; em này nhỏ hơn em bán quẹt hồi sáng, cũng ốm yếu, lam lũ như vậy, móc túi lấy tiền đưa cho ông và thưa: “Anh tôi sáng ngày đổi tiền xong, trở lại trả ông thì bị xe cán, gẫy hai chân, bảo tôi mang tiền lại hoàn ông. Thầy thuốc bảo anh tôi khó qua được”. Nói xong, em oà lên khóc.Ông quý phái cảm động, cho em ấy ăn rồi đi theo tới nhà em ở, thấy một tình cảnh rất thương tâm. Hai em mồ côi cha mẹ, sống với một dì ghẻ suốt ngày say sưa trong một cái hầm hôi hám tối tăm. Đứa lớn nằm trên đống rơm, mở mắt ngó ông, than thở:- Thưa ông, cháu chết mất. Ai săn sóc cho em cháu bây giờ? Tội nghiệp nó.Ông ta rơm rớm nước mắt, vuốt ve nó, bảo:- Con cứ yên tâm, để ta săn sóc cho.Nó nhìn ông, như muốn cảm ơn, rồi tắt thở.

Câu chuyện đó đã làm P cảm động rưng lòng, dù đã đọc nó từ nhiều năm về trước.
Và trong một chuyến đi giảng dạy khoảng năm 2009, ngồi uống café nhìn thấy một cậu nhóc đánh giày lam lũ, năn nỉ mời một quý ông sang trọng cho mình đánh giày, ông này không cho, còn to tiếng xua đuổi, cậu nhóc buồn rầu bỏ đi, Cảnh tượng đó gieo vào lòng P một nỗi niềm thương cảm, đêm về, P đã viết “Chú bé đánh giày”.Hồi đó P mới tập viết, nên các bài thơ trong blog là để tự mình xem cũng như một số bạn bè và học viên xem mà thôi, nên thơ viết xong đăng trong blog yahoo 360 Beta của P cũng không để tên và ngày tháng gì cả (Khoảng năm 2009),  trải qua lần blog 360 beta thay đổi blog qua 360 Plus, P phải đăng lại từng bài thơ, nên không lưu lại dấu vết ngày tháng. Cho đến năm 2010, các bạn thơ mới viết những comment đầu tiên (Phạm bá Chiểu, 15/12/2010) rồi qua yahoo blog ngày nay. Từ năm 2010 thấy nhiều bạn cứ lấy thơ của P đăng lại trên blog của họ mà không hề ghi tên tác giả, P mới bắt đầu ghi tên mình vào các bài thơ đăng trên blog.

Theo như P phán đoán, có lẽ bạn thơ nào đó đã thấy bài thơ trong blog của P từ khoảng năm 2009, không thấy ghi tên tác giả, thì nghĩ là P sưu tầm đâu đó trên mạng thôi, nên cứ gửi đi cho bạn bè của mình. Và các bạn đó lại phát tán bằng email và nhiều con đường khác, đến tháng 5/2011 thì một người bạn ở nước ngoài gửi email cho P bài thơ này với tên “Cậu bé đánh giày” thì P mới biết là bài thơ đã bay đi xa đến thế.    

Vô cùng cám ơn nhà thơ Bùi Hoàng Tám đã bỏ công sưu tầm và gửi đăng trên báo điện tử Dân Trí. Và cả cám ơn bạn thơ nào đó đã phát hiện bài thơ lần đầu tiên trên blog của P từ năm 2009, đã gửi đi cho bạn bè khắp nơi, để bài thơ chắp cánh bay muôn phương, dù không có tên tác giả Phạm Ngọc Phương.
-           
Bài thơ đăng trên báo điện tử dân Trí 15/9/2012 và báo điên tử  Giáo dục Việt Nam
Bài thơ gốc đăng trên blog yahoo của Phương từ năm 2009
Cậu bé đánh giầy

Ông nhà giàu dạo bước
Trên phố quen hoàng hôn
Gặp chú đánh giày buồn
Lam lũ gầy khổ sở

Chú nhóc năn nỉ mời :
Ông đánh giày cho con
Để kiếm vài đồng gầy
Mua cơm nuôi em nhỏ

Chạnh lòng thương trẻ khó
Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu
Vài ba đồng tiền lẻ

Giày xong ông móc ví
Đưa tờ 200 ngàn
Chú bé cầm ngần ngừ :
Ông chờ con đi đổi 
5 đồng thôi ông hỡi
Đủ bữa tối hôm nay
Anh em con gặp may
Xin ông chờ một chút …

Đã qua 30 phút
Cậu bé không trở về
Ông lắc đầu: Chán ghê
Trẻ nghèo hay gian lắm … 

Cơm tối xong đứng ngắm
Trăng mọc, gió hiu hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều
Quên bực mình trẻ gạt …

Chuông cửa reo, tiếng quát :
Đi chỗ khác mà xin
Nghèo khổ biết phận mình
Lộn xộn tao bắt nhốt…

Ông thong thả cất bước
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro
Giống tên đánh giày khi nãy …

Có việc gì đấy cháu
Từ từ nói ta nghe
Anh bảo vệ yên nha
Đừng làm trẻ con sợ …

Thằng bé con ấp úng :
Hồi chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi
Băng qua đường đi đổi
Chẳng may bị xe cán
Gãy mất chân rồi ông
"Một trăm chín nhăm đồng"
Bảo tìm ông trả lại 
Anh tôi giờ nằm liệt
Chỉ muốn xin gặp ông …
Một lần nữa chạnh lòng
Rảo bước theo thằng bé

Đến ổ chuột xập xệ
Gặp thằng anh đang nằm
Mặt xanh tái như chàm
Thở ra tuồng hấp hối

Nói gấp hơi như vội:
Xin ông thương em con …
Cha mẹ đã không còn
Con đánh giày nuôi nó … 
Nay không may con khổ
Chỉ xin ông việc này ! …
Cho em con đánh giày
Mỗi ngày cho ông nhé … 
Kiếm lấy vài đồng lẻ
Mua cơm sống mà thôi …

Chợt thằng anh duỗi tay
Hơi thở lịm như tắt …

Ông già trào nước mắt:
- Ta sẽ lo em con
Cho ăn học bình thường
Như bao đứa trẻ khác 
Cứ bình tâm an lạc
Bệnh viện tiền ta cho …

Thằng anh đã xuội lơ
Hồn bay về thiên giới

Nhân cách nghèo cao vợi
Môi nhợt thoáng nụ cười
Nó sống trọn kiếp người
Dù nghèo nhưng tự trọng
Bao người giàu - danh vọng
Đã chắc gì bằng đâu ! …


Phạm Ngọc Phương


BLOG rất mong nhận được bình luận của các bạn xung quanh các đề tài mà chúng ta cùng quan tâm. Xin hãy bấm vào link GỬI BÌNH LUẬN phía dưới bài, viết ý kiến của mình, rồi nhấn phím ĐỒNG Ý. Sau đó, điền thông tin theo một trong hai cách mà hệ thống hướng dẫn. Mọi ý kiến của các bạn đều được chúng tôi đón đợi và quan tâm.
Cám ơn các bạn!

Nhà thơ Bùi Hoàng Tám tuyển chọn và giới thiệu.


CHÚ BÉ ĐÁNH GIÀY
Phạm Ngọc Phương

Ông nhà giàu dạo bước
Trên phố quen hoàng hôn
Gặp chú đánh giày buồn
Lam lũ gầy khổ sở

Chú nhóc mời năn nỉ
Ông cho con đánh giày
Để kiếm vài đồng gầy
Mua cơm nuôi em nhỏ

Chạnh lòng thương trẻ khó
Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu
Vài ba đồng tiền lẻ

Giày xong ông móc ví
Đưa tờ 20 đô
Chú bé cầm ngần ngừ
Ông chờ con đi đổi

2 đồng thôi ông hỡi
Đủ bữa tối hôm nay
Anh em con gặp may
Xin ông chờ một chút …

Đã qua 30 phút
Cậu bé không trở về
Ông lắc đầu : chán ghê
Trẻ nghèo hay gian lắm …

Cơm tối xong đứng ngắm
Trăng mới mọc gió hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều
Quên bực mình trẻ gạt …

Chuông cửa reo, tiếng quát
Đi chỗ khác mà xin
Nghèo khổ biết phận mình
Lộn xộn tao bắt nhốt …

Ông thong thả cất bước
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro
Giống tên đánh giày nãy …

Có việc gì đấy cháu
Từ từ nói ta nghe
Anh bảo vệ yên nha
Đừng làm trẻ con sợ …

Thằng bé con ấp úng
Hồi chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi
Băng qua đường đi đổi
Chẳng may bị xe cán
Gãy mất chân rồi ông
Đưa tôi 18 đồng
Bảo tìm ông trả lại
Anh tôi giờ nằm liệt
Chỉ muốn xin gặp ông …

Một lần nữa chạnh lòng
Rảo bước theo thằng bé
Đến ổ chuột xập xệ
Gặp thằng anh đang nằm

Mặt xanh tái như chàm
Thở ra tuồng hấp hối
Nói gấp hơi như vội
Xin ông thương em con …

Cha mẹ đã không còn
Con đánh giày nuôi nó …
Nay không may con khổ
Chỉ xin ông việc này ! …

Cho em con đánh giày
Mỗi ngày cho ông nhé …
Kiếm lấy vài đồng lẻ
Mua cơm sống mà thôi …

Chợt thằng anh duỗi tay
Hơi thở lịm như tắt …
Ông già trào nước mắt
Ta sẽ lo em con

Cho ăn học bình thường
Như bao đứa trẻ khác
Cứ bình tâm an lạc
Bệnh viện tiền ta cho …

Thằng anh đã xuội lơ
Hồn bay về thiên giới
Nhân cách nghèo cao vợi
Môi nhợt thoáng nụ cười

Nó sống trọn kiếp người
Dù nghèo nhưng tự trọng
Bao người giàu-danh vọng
Đã chắc gì bằng đâu ! …
PNP-SG15/10/2009






Các bạn để ý comment xa nhất của bạn thơ Phạm Bá Chiểu từ ngày 15/12/2010
Cảm động đến rưng lòng khi đọc bài thơ thi sĩ Phạm Ngọc Phương. Về thơ dài mang hướng trường ca, mình vẫn thấy khó ai vượt Phạm Ngọc Phương nhât là thơ kể những câu chuyện cảm động về tình đời, tình người. Cảm ơn thi sĩ lại cho ta một câu chuyện xao lòng mà đời này sao hiếm thế, cũng hiếm như thi tài người thể hiện thành công câu chuyện vậy. Chúc một ngày mới tôt lành Chúc thi sĩ với tấm lòng nhân ái, đôn hậu sẽ cho ra đời nhiều tác phẩm để đời nữa.
Trả lời nhận xét này

  • thsngocphuong
    Cảm ơn thi sĩ PBC đã đồng cảm sâu sắc ! Bài này nên gọi là Văn có vần có lẽ đúng hơn, nhưng câu chuyện thì cảm động quá anh nhỉ ! P chuyển tải từ 1 câu chuyện của nước ngoài đó anh ! Chúc thi sĩ vui khỏe sáng tác nhiều thơ hay nhé ! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét