VĂN HÓA & HÔN NHÂN
Nói vui : Tội những kẻ
Lấy chồng/vợ “lần đầu”
Nên chưa có kinh nghiệm
Dễ sa vào khổ đau !
Công nghiệp-đô thị hóa
Người tứ xứ dạt về
Mang theo riêng bản sắc
Văn hóa từng miền quê
Văn hóa là cách nghĩ
Và ứng xử từng nơi
Khác nhau, khác trời vực
Mấy ai vượt, sống đời
Người có 10 ăn 9 (VH
miền Tây)
Lấy người 10 ăn 3 (VH
miền Trung)
Sống ngoài năm là ngán
Trời ơi, khổ quá đà !
Có vùng “văn hóa nhậu”
Đàn ông thường lai rai
Miễn tiền lương “vợ quản”
Là ấm êm trong ngoài
Có vùng chồng “Gia trưởng”
Vợ phải “dưới cơ tôi”
Dù tôi tài vớ vẩn
Vợ tài cao, khổ rồi !
Có vùng, nếp sở hữu
Của anh là của em
Của em, của em tất
Anh chỉ được ngó - thèm
Có vùng dân, “khốn nếp”
Coi vợ/chồng là cơm
Bồ/người tình là phở
Ăn Phở đỡ ăn Cơm
Sáng chở Cơm ăn Phở
Trưa chở Phở ăn Cơm
Ôm Phở lăn nhà nghỉ
Đêm chê Cơm, ớn òm
Mà đã thành “văn hóa”
Chẳng còn ái ngại gì
Chung quanh ai cũng thế
Chẳng làm, cũng được chi
Có vùng “văn hóa Bựa”
Thích ăn chạc, vay xù
Tiền đầy túi, vẫn thích
Quịt - gian người vài xu
(Khẩu hiệu : Tăng xin giảm mua, tích cực cầm nhầm)
Có vùng “văn hóa dữ”
Mâu thuẫn nhỏ cũng đâm
Đoạt mạng vì chuyện vặt
Số tiền chỉ vài trăm
Đừng lấy khác văn hóa
Hoặc văn hóa “Thấp - Lùn”
(Văn hóa Lùn nó sướng)
Văn hóa Cao “ói giường”
Lấy người đồng văn hóa
Đồng tôn giáo càng hay
Đồng hoàn cảnh, nhận thức
Đồng tâm-sức, quá may !
PNP-18/12/2014
Thầy viết thật hay và tâm lý quá!
Trả lờiXóaHihi, cám ơn bạn, đi nhiều trải nghiệm nhiều chuyện thú vị, chia sẻ với các bạn cho cuộc sống phong phú thêm đó mà Ngoc Ty Dao !
Xóa