CẢM XÚC MIỀN ĐÔNG & TÂY NGUYÊN
Đi tư vấn tuyển sinh ngày
nay khó
Phải đi xa, kỳ thú lẫn gian nan
Ôi cái thuở, trò tìm trường,
xưa lắm
Trường tìm trò, nay chưa thấy chim đàn
Qua 8 tỉnh, trên hai ngàn cây số
Từ Miền Đông trải dài tới Tây Nguyên
Ngày ăn bờ, ngủ bụi cà phê cóc
Khi đêm về, thân oải nhọc như mền
TÂY NINH
Qua Miền Đông cháy sèm hông chói nắng
Núi Bà Đen, nhưng con gái trắng tươi
Sáng đầu tuần áo dài nữ sinh trắng
Sáng rực trường, bầy tiên nữ vui cười
“Gái
Tây Ninh, ai rinh nấy chịu”
Đất này từng xanh dịu chiến khu xê (C)
Núi Bà Đen chiến trường xưa ác liệt
Nay trở thành khu du lịch
đi về
BÌNH PHƯỚC
Qua Bình Phước, nơi chiến trường An Lộc
Giật mình chưa, di tích độc “Mộ ba ngàn người”
Bảng ghi chết : Bom B-52
Mỹ dội
“Hè đỏ lửa”, sao ngày ba
tháng mười ?
(Bảng di tích ghi mộ
chôn chung 3000 dân An Lộc chết bị bom B-52 Mỹ ngày 3-10-1972)
(Theo
thực tế chiến sử là mộ chung 3000 dân chết
trong trận ác chiến An Lộc
từ ngày 13-4-1972 đến 9-6-1972 giữa
QĐNDVN & QLVNCH)
Lòng băn khoăn trước Mồ chung “Di tích”
Tai vẳng nghe tiếng gió
rít pháo dàn
Trăm ba mươi ly (130 mm), trăm hăm
hai ly cường tập (122 mm)
Tiếng thịt xương dân
kêu khóc nát tan
Tìm nơi đâu hai dòng thơ bất hủ
“An Lộc địa sử ghi chiến tích …”
Chỉ còn đây di tích mồ
chôn chung
Ba ngàn thây dân tan xác chiến trường …
Đáng ngạc nhiên xứ Đồng Xoài heo hút
Nay Cao Su, Tiêu Điều xanh ngút ngàn
Chiến lược hay, trường Đồng Xoài nhỏ chút
Đỗ đạt nhiều, tạo sức hút nhân gian
Không trường Điểm, xin vào khó
hơn Điểm
Đậu Đại học, tỉ lệ chín phần mười
Gửi con vào, là đỗ đạt chắc mẩm
Cha mẹ nào mong con cái thua người?
BÌNH DƯƠNG
Nơi anh chột có đầu óc thắng mù
Lên từ gốm, rừng cao su cằn cỗi
Trở mình xây thành phố
mới thiên thu
Người xưa đúng, giàu từ
tim từ óc
Nào có ai sẵn vàng bọc sinh ra
Lãnh đạo giỏi, tâm-tầm yêu dân-nước
Sẽ độ dân giàu no ấm muôn nhà
ĐỒNG NAI
(Hình này mượn trên mạng)
Qua Đồng Nai thấy đâu Nai
vàng nữa
Thấy địa danh Tam Hiệp người hôi bia
Kìa Xuân Lộc xưa chiến trường máu lửa
Đất Trảng Bom không
còn lỗ bom đìa
Qua Biên Hòa nhớ Đức ông Hữu Cảnh
Đã đồn binh đi mở nước thuở nào
Trấn Biên Hòa nay phố
phường tấp nập
Ngã ba Vũng Tàu, nay cầu vượt băng cao
Núi Chứa Chan, chán chưa, nay chưa chán
Đá Ba Chồng, sao nữ đây một chồng?
Đẹp kỳ quan xứ Đồng Nai Định Quán
Cái vững bền hay nhìn thấy chênh chông
BÀ RỊA VŨNG TÀU
BÀ RỊA VŨNG TÀU
Qua Bà Rịa nghía Vũng Tàu xinh xắn
Đẹp kiêu sa từ Bãi Trước Bãi Sau
Núi - lớn nhỏ đều sơn kỳ thủy tú
Sóng hôn cồn cát rung hát bạc đầu
Nằm bên nhau mà phân kỳ hai ngả
‘Bà Rịa’ nguyên sơ nổi tiếng ‘Lắm Long’
(Long Đất, Long Điền, Long Hải, Long … )
Cái “Vũng Tàu” đua hào nhoáng xây sửa
Đòi giá cao du
khách chết con mòng
BẢO LỘC-ĐÀ LẠT-LÂM ĐỒNG
Đèo Bảo Lộc quanh co như
qua cửa
Vào ngõ trời tai ù áp mây giăng
Từ đất thấp lên vùng cao mát dịu
Cô hái Trà vươn tay níu chị Hằng
Gái cao nguyên đôi má hồng mắt sáng
Nhưng đàn ông làn da rám môi thâm
Có phải chăng rằng tốt mái hại trống?
Nào hay đâu cao nguyên lạnh âm thầm
Hồ Bảo Lộc sớm ban mai trong vắt
Ngắm hồn chìm trong đáy
mắt hồ Thu
Soi bóng hồ như thấy miền quá khứ
Và tương lai chen mây khói sương mù
Qua Đà Lạt, thành phố hoa nhỏ bé
Bao lần đi lòng vẫn muốn trở về
Bởi vương vấn Hồ lạnh sương mờ sớm ?
Phố dốc chiều chuông ngân lắng tái tê !
TÂY NGUYÊN
Tôi đi qua những núi đồi trơ trụi
Những mạch ngầm tàn lụi niềm tin
Xưa Tây Nguyên rừng già xanh trùng điệp
Nay khô cằn, lở lói mút xa
nhìn
Xưa bao tấn thuốc khai quang rụng lá
Mỹ rải xuống đâu giết nổi núi rừng
Nay tay phá chiến lược gia tầm (nhìn) mũi
Đôi chục năm, rừng trọc huyết lệ rưng
Rừng xơ xác dưới tay
tham tàn ác
Cạn nước ngầm cây khô héo úa sầu
Đồng bào Tộc làn da in
màu đất
Thân cọc cằn trên rẫy khát đồi đau
Đêm gió hú quỷ núi gào đập cửa
Trên chái nhà hồn rừng khóc than van
Ngày đi qua những núi đồi cằn lở
Ác mộng về đêm giá buốt Tây Nguyên
Đắk Lắk, Đắk Nông bông cà phê trắng xóa
Thơm nồng nàn hương đôi má ửng hồng
Núi đồi trọc xen rẫy xanh rợp mắt
Hoa Anh Đào khoe sắc nắng xuân phong
Đây Ban Mê phố dốc cao gào gió
Xác xe tăng hóa đá tự bao giờ
Ly cà phê ấm bàn tay buổi sớm
Khói thuốc mù bay lên hóa sương mơ
Đất Tây Nguyên tràn ngập người Kinh ở
Nhưng địa danh lại thuần nhớ Tây Nguyên
Những Krông Pắc, Cư
Kuin, … nhớ không nổi
Còn núi rừng trọc gan đá lời nguyền
--------
Tôi đi qua những đồng bằng màu mỡ
Những núi rừng ai nỡ phá tan hoang
Ôi quê hương, không thể đẹp hơn thế
Sao vẫn nghèo, dân viễn xứ ly tan !
PNP-SG-03/03/2014
HÙ!!!!! :D
Trả lờiXóaNàng hù anh hết hồn đây
XóaBắt đền một cái hôn đầy nhớ thương !