TỰ NGUYỆN CƯỠNG BỨC
Một đại văn hào Mỹ
Đưa ra khái niệm này
Nghe “Tự nguyện cưỡng bức”
Ông bạn vàng xốn tai
Tự nguyện là tự nguyện
Cưỡng bức dính gì đây
Làm sao mà ăn nhập
Đi với nhau thật hài
Đại văn hào cười mỉm
Ông dụ con mèo đây
Cho mèo ăn mù tạt
Tự nguyện cưỡng bức rồi
Ông bạn tay nắm cổ
Nhét mù tạt miệng mèo
Mèo cắn tay, ông hoảng
Nó phóng chạy “meo meo”
Văn hào kiếm con khác
Một tay xoa vuốt đầu
Bất thần trét vô đít
Mèo bị xót, “ngoao, ngoao”
Bị nóng-đau thúc đẩy
Quay liếm mù tạt ngay
Đại văn hào la lớn
“Tự nguyện cưỡng bức” đây ! …
Sống trên đời cũng vậy
Bị ép vô thế gài
“Thế thời, thời thế” vậy
Biết đúng, phải làm sai
Cái lý thuộc kẻ mạnh
Súng đẻ ra chính quyền
Tự nguyện trong ép buộc
Chuyên chính kẻ láo điên
“Họng súng” và “bao tử”
Hai vũ khí tuyệt vời
Những chế độ quái đản
Ép người thành ma trơi
Biến người thành vô sản
Nắm bao tử, phải nghe
Tước đoạt lòe “Công hữu”
Nghèo - ngu, dễ sai - đè
Muốn không thành ác quỷ
Tránh xa bẫy thiên đường
Làm ít, tha hồ hưởng
Vào tròng, xiết tan xương
Sa “Tự nguyện cưỡng bức”
Dân tộc đắm đau thương
Không giết người, bị giết
Vong quốc, tàn quê hương
PNP-SG16/01/2014
Quân đội Bắc Hàn huấn luyện chó săn !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét