NẾU ANH BẮN *
Phạm Ngọc Phương
(Hình minh họa trên báo mạng)
"Nếu anh bắn súng trường xuyên quá khứ
Hãy đón chờ phát đại bác tương lai"
Sóng trước đâu, thời sóng sau đổ đấy
Luật công bằng, tình nhân thế trả vay
Có chàng trai, dốt nghèo ham quyền tước
Vì lợi danh, vu oan tố cha mình
Cha buồn chết, con đường vinh nhục bước
Có ngờ đâu tình nhân thế trả nhanh
Ngoài tám mươi, mắt mờ chân chậm lắm
Năm người con, thừa kế hết đất nhà
Ông ở với vợ chồng trai cả lú
Lá vàng đây sầu xanh lá lìa xa
Dâu lớn góa nhận mẹ chồng chăm sóc
Ông ngậm ngùi về trai út dựa thân
Người xưa nói chẳng lời nao trật hết
Con nuôi mình, kể công đếm ngày trần
Nhớ chốn cũ, thảng về thăm nhà cũ
Rồi cù cưa nấn ná ở vài hôm
Dâu cả nguýt gọi út trai về rước
Ngại cực mình, anh giả điếc bài chuồn
Ba nàng gái chê phần chia nhà ít
Khoán mẹ cha cho cậu út, cả dâu
Họ đều ngán nên đẩy ông vào chốn
Dưỡng lão buồn trông xuôi nước qua cầu
Vào dưỡng lão trăng tròn 3 mùa úa
Ngã gãy chân, băng bột trắng lòng vôi
Què, dưỡng lão, dâu-rể-con đều chối
Ba gái hùa cho dâu lớn ôm đời
Biện lý lẽ bận nhân viên nhà nước
Chức vị cao, thời gian bấn việc công
Riêng dâu lớn sắp nghỉ hưu, nhà lớn
Nuôi mẹ chồng, thêm nuôi bố tiện đường
Thuê Tắc - xi kéo cả đoàn đầy nhóc
Ào ào khiêng cha què đến chị dâu
Dâu cả trốn, họ quẳng cha nằm ngõ
Rồi bỏ đi mặc mưa nắng ai sầu
Nằm chỏng trơ hiên nhà quen lạnh gió
Nơi ngày xưa con hùa tố từ cha
Có giọt nước mưa ngược bay tràn mắt
Rơi ngập sầu tim chai đá tàn hoa …
"Nếu anh bắn súng trường xuyên quá khứ
Hãy đón chờ phát đại bác tương lai" …
PNP-SG11/09/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét