Tình Đau Muống Biển
Phạm Ngọc Phương
Tôi kể bạn nghe
Tình đau Muống Biển
Chuyện tình ngày nay
Loạn thời dâu bể
Chàng trai tên Biển
Sống nơi làng chài
Lớn cùng sóng bể
Theo đàn cá bơi
Chàng yêu một người
Chân quê thôn dã
Nàng tươi hiền hòa
Muống tên nghe lạ
Về từ biển cả
Thường hẹn hò nhau
Ngắm bình minh đỏ
Mơ tình dài lâu
Biển cố gắng câu
Vài khoang cá lớn
Đủ tiền mối mai
Về xin cưới Muống
Dù rằng biển động
Tàu cướp hoành hành
Cấm ngăn biển lộng
Vẫn dấn khơi xanh
Muống tiễn Biển đi
Cầm tay bịn rịn
Anh sớm về nghe
Em chờ duyên phận
Hoàng hôn đỏ thắm
Màu máu chân trời
Biển đi gió lộng
Phơi phới hồn trai
Trời theo lòng người
Cho luồng cá lớn
Biển câu miệt mài
Ngờ đâu cướp đến
Tàu to súng ống
Ngang ngược hung hăng
Cướp đoạt cá lưới
Biển giận sung thiên
Dân tao lành hiền
Nhưng đâu sợ cướp
Trong biển trời tao
Đừng hòng ngang ngược
Lời Biển chưa dứt
Súng đã nổ rền
Ngực xanh máu đỏ
Rực màu oan khiên ...
Mắt Biển trừng thiên
Hồn oan lẫm liệt
Tàu lạ giặc quen
Ngàn năm cướp đoạt
Dân làng thương tiếc
Đem Biển về chôn
Mắt hờn chỉ nhắm
Muống vuốt lệ tuôn
Màu hoa tím buồn
Muống trồng lên mộ
Muống Biển ngàn thu
Nằm nghe sóng vỗ
Biển thương biển nhớ
Ta còn nợ duyên
Biển mất tình tan
Hẹn rồi tao ngộ
PNP12/7/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét