ĐờI
KINH DOANH
Phạm Ngọc
Phương
(Viết theo lối đồng dao)
“Nuôi lợn ăn cơm nằm
Nuôi tằm ăn
cơm đứng” (Ca dao)
Nuôi
"Chứng" ăn cơm “canh”
(chứng = chứng khoán, canh = canh chừng)
Kinh doanh
ăn cơm chạy
Trả nợ đậy
ngân hàng
Ra đàng xe
nhà sang
Sang ngang
tiền chẳng thấy
Thợ may vợ
rách váy
Thợ máy xe
cũ xì
Thầy triết
tình chia ly
Tử vi số
ruồi đậu
Thất nghiệp
ham ăn nhậu
Thợ rèn
thiếu dao trầu
Ăn mày nhậu
cao lâu
Chủ giàu
xơi mì gói
Đời kinh doanh
ngẫm tội
Mưa lội
cũng phải đi
Ghét gì
cũng tươi tắn
Đứng đắn vờ
lả lơi
Xe hơi-nhà
không giấy
(Giấy tờ nhà xe cầm ngân hàng)
Lời đấy,
thấy tiền đâu
Nhức đầu vì
công nợ
Muộn vợ,
quên lấy chồng
Chạy rông,
quên tình hẹn
Cười thẹn,
dối trong mơ
Văn thơ là
xa xỉ
Nộ-hỉ cũng
vì tiền
Tính toán
cả mơ tiên
Nhắm tiền
đường quan hệ
Sợ khách
hàng hơn mẹ
Thành lệ
quen ép người
Tiền lười
vào siêng bay
Loay hoay
nghiệp mua bán
Láng cháng
lỗ sập nhà
Ba mươi nợ
réo ta
(Chiều 30 tết còn lo công nợ)
Nghĩ già,
đa lo lắng
Tới tháng
lương trả nhanh
Lanh quanh
xoay tiền bí
Kinh doanh
vốn tiền tỷ
Như lý chơi
ô quan
(Trò chơi ô ăn quan của trẻ)
Bốc san đều
cho khéo
Thu nhanh
trả phải “kẹo”
Dứt sẹo nợ
khó đòi
Từ thiện cứ
hay mời
Chịu chơi
là “đau bụng”
Khéo dụng
lực thế gian
Ngồi bàn,
hồn đi vắng
Bị “trắng”
vốn là “bèo”
Luôn nghèo
tiền-nguồn lực …
Sợ cực,
thiếu máu-gan
Khó làm đời
doanh nghiệp …
PNP-SG03/10/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét