MÙA ĐI
Phạm Ngọc Phương
(Hình minh họa của joanne)
Mùa đi qua tóc bạc phai
Mùa qua mái ngả phận ngài yêu thương
Mùa đi qua phố tan trường
Bừng tươi mắt trẻ già vương mắt thầy
Mùa đi qua cánh đồng chai
Vàng tươi chắc hạt bạc dài vạt nâu
Mùa đi qua sóng biển sầu
Đổi con cá bạc khổ đau dân chài
Mùa qua đời lính trẻ trai
Hồng trang quân sử trắng dài nghĩa trang
Mùa đi qua những thôn làng
Xác xơ già đợi con mang tiền về
Mùa đi qua cảnh lìa quê
Tha hương khổ lạnh mong về cố hương
Mùa đi qua mới con đường
Đưa chân vạn nẻo tình thương mịt mờ
Mùa đi qua những vần thơ
Lời yêu vạn thuở đang chờ biệt ly
Mùa đi qua chốn kinh kỳ
Mua quan bán tước đời y thuở nào
Mùa qua phố chợ lao xao
Cò kè mặc cả má đào buôn hương
Mùa đi qua chốn quan trường
Bùn pha sắc xám tình thương trả người
Mùa đi qua chốn ăn chơi
Bạc nhăn cháy túi nửa đời còng lưng
Mùa qua đỏ núi xanh rừng
Trọc hoang sơ mắt sầu rưng trả đời
Mùa đi qua mái tình côi
Bâng khuâng trả lệ cho người tình xa
Vui, buồn, mùa vẫn đi qua ...
PNP25/12/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét