GiậN HờN
Phạm Ngọc Phương
Giận hờn như miếng ớt cay
Cho vừa tô phở sáng ngày thêm ngon
Ừ thôi em cứ giận hờn
Vài hôm lại hết, nguồn cơn bắt đầu
Kẻ yêu nào chẳng giận nhau
Nắng mưa nhầu bạc phai màu trần gian
Sài Gòn rực rỡ nắng vàng
Sao lòng thương cảm lạnh hoang xứ người
Burnaby mãi xa xôi
Để ai mơ tưởng khung trời yêu xa …
PNP03/9/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét