THƯ GửI CoN
Phạm Ngọc Phương
(Cảm tác từ một bức thư người lính gửi cho con trai)
(Hình minh họa trên mạng)
Gửi con yêu nhân ngày lễ tạ ơn
Từ rừng mưa nơi xứ sở xanh rờn
Nơi cái chết luôn bủa vây rình rập
Bởi bom mìn đạn bắn tỉa hầm chông
Hãy cám ơn mỗi sớm mai thức dậy
Bước trên đường con thở hít tự do
Được quyền ăn, quyền việc làm, quyền sống
Quyền nói ra những mộng ước vô bờ
Để có được quyền làm con người đó
Bao tráng niên đã giã biệt đời xanh
Đem máu xương xây đắp thành công lý
Chống bạo gian mưu ức hiếp dân lành
Thế lực xấu tựa bóng ma đen tối
Quyết thực thi quyền họng súng đẻ ra
Lấy giết chóc lừa mị xây cứu cánh
Ăn thịt dân giết bất chấp trẻ già
Dân nơi ấy đọa ngục nơi trần thế
Sống lầm than thoi thóp đói cùm gông
Miệng phải tươi hát tụng ca kẻ cướp
Làm khác ư ? thành thây chết phơi đồng
Phải gian dối nói đàng làm nẻo khác
Áp bức nhau luật cá lớn, rừng xanh
Người lang sói, đạo đức - hâm, giỏi - chết
Rình hại nhau tố giác lấy công trình
Ngày thánh lễ xa con cha buồn lắm
Nhớ gia đình nhớ vợ nhớ người thân
Nhưng tự hào đã góp công nhỏ bé
Tạo mùa Xuân cho thế giới yên bình
Hãy gắng học, làm việc nhiều con nhé
Sau thành tài mới xây đắp quê hương
Và con nhớ tự do chẳng miễn phí (Freedom not free)
Hạnh phúc này đã phải đổi máu xương
PNP25/11/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét