Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

BÀN VỀ “LÁO”


BÀN VỀ “LÁO”

Kẻ gọi “Láo”, nói - làm điều vượt phép
Mà luật trời và luật pháp an hành
Dốt - tự đại, thường cho mình được “Láo”
Đua hơn Bò, Ếch nổ bụng tan tành!

Tự cho mình là đỉnh cao trí tuệ
Trong khi làm thì quá tệ, mửa mèo
Luôn tự hào ta đỉnh cao tài nghệ
Tài giỏi thế, sao cứ để mãi nghèo?

Nhỏ biếng lười, nghèo đổ thừa cha mẹ
Ham ăn chơi, sợ già sẽ hết hơi
Có vợ chồng vẫn ngoại tình, đổ tại
Chồng vợ nghèo, không chiều chuộng - biết chơi

Bóc thì ngắn, cắn miếng dài, sao có
Đứng núi này, lại trông ngó núi kia
Tài sức kém, tham vọng trần mây gió
Thoắt bốn mươi, sức xuống ngó theo kìa

Trẻ chơi gấp, mới năm mươi kém sức
Tự cho mình nghỉ mất sức, an nhàn
Không nuôi con tới ra nghề chắc chắn
Lại đòi con phải giỏi giắn nuôi mình

Con đã kém, lo gia thất còn khó
Vòng luẩn quẩn, nuôi con nó ra gì
Nghèo sống khó, noi gương trên, kém hiếu
Trách Trời già, quá láo lếu, phân bì.
—————
Kẻ gọi “Láo”, nói - làm điều vượt phép
Mà luật trời và luật pháp an hành
Trong vũ trụ, tất cả theo nhân quả
Nói - làm láo, gặt hậu quả rất nhanh!
         PNP-SG-05/8/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét