LUẬN "ĐẠO ĐỨC"
Sống “đạo đức” là thuận “đường” thiên đạo
Nước chảy xuôi, vạn vật đáo sinh tồn
Thú ăn cỏ, thú ăn loài ăn cỏ
Đói thì ăn không lạm sát cuồng ngông
Suối về sông, sông xuôi
ra biển cả
Mùa tuần hoàn nối Xuân Hạ Thu Đông
Mưa sông đầy, hết mùa mưa sông
cạn
Chẳng đê bao chẳng ngăn
đập chặn dòng
Thiên nhiên có rừng-đầm lầy-sa mạc
Trên không-chim, rừng-thú, nước-cá bơi
Muôn vạn loài nương dựa
nhau tồn tại
Hành tinh xanh, an vạn vật do “trời”
Chim trời kia không hề gieo
hề gặt
Mà tạo hóa cứ như đặt dưỡng nuôi
Riêng con người ích kỷ - tham vô tận
Hủy thiên nhiên, diệt
đồng loại, chống trời
Thuận thiên nhiên, “đức”
sẽ tăng, sức khỏe
Như chim trời, di trú “nhẹ” chục ngàn cây
Nghịch thiên nhiên, “đức”
liền tay suy giảm
Con người tham, ăn-thuốc lắm, bệnh đầy !
Suy giảm “đức” : “Nhất phá sơn lâm, nhì đâm Hà Bá”
Rừng - biển - người, bóc - chặt phá tan tành
Phát giàu có, máy bay riêng hoành tráng
Đời con “suy”, bán từ
đường, phá banh
Thất “đức” nữa là hại người sâu kín
“Giết không dao” : Đầu độc - bán nước - chỉ điểm - vu oan
Bóc lột - chèn ép - cướp
công, vay nặng lãi
Bất hiếu, lạm sát, … “đức” còn lại hoang tàn
!
Người tích “đức”, mặt hồng nhuận tươi sáng
Sức khỏe cao, nhiều may mắn hơn người
Lỡ gặp nạn có quý nhân giải cứu
Con cái ngoan, còn giỏi - hiếu, thương - nuôi
Người suy “đức” mặt thâm-xanh-u ám
Bệnh tật nhiều, kém may mắn, tình buồn
Chuyện trả báo, con gãy
răng ăn cháo
Tài liền tai, họa hay đáo
thăm luôn
PNP-09/10/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét