CÁM ƠN MIỀN ĐẤT PHƯƠNG NAM
Người miền Nam vốn thật thà phóng khoáng
Bản chất dân, xưa phản kháng triều đình
Dám ăn nói, thích điều hay - chính đáng
Rộng đường chi, nên “tiền thoáng” bay nhanh
Làm mười đồng dám xài vung …
mười sáu
Tánh anh Hai, chơi rất “máu”, nên nghèo
Gặp thời khó, dân Bắc-Trung “Xài-Ngó”
Dân miền Nam cứ “Xài cố”, gặp eo
Sau “Cải tạo” 3 miền “nghèo” ngang cả
30 năm sau miền Nam “khá” hơn nhiều
Xài hoang ngỡ “Con Ngọc Hoàng” vất vả
Tạo “Cầu” cho nền kinh tế phì nhiêu
Ai không tin ? Học ra trường thì biết
Miền Bắc-Trung việc tìm miết không ra
Vào miền Nam, chỉ siêng
năng-nhiệt huyết
Việc chào anh, nước về trũng thôi mà
“Sáng Hủ Tiếu cà phê
ào ạt
Chiều lai rai chén chú chén anh
Tiền vợ ném siêu thị tan tành
Tưởng là mất, người nuôi người đó’’-
(Xin xem thêm bài ‘Kinh tế & tâm
lý’)
Dân Bắc-Trung quen nếp ‘‘Nghèo - cao Sỹ’’
Thắt-buộc lưng sống khoe ‘‘Mỹ’’ với đời
Dân miền Nam sống thật, không cần ‘‘Mẽ’’
Phải thì ở, không tôi tính đường tôi
Người không hiểu, nói dân Nam ‘‘lười biếng’’
Khổ-vượt biên, gái tứ chiếng chồng người
Người hiểu biết, đó chính là ‘‘phản kháng’’
Trước những điều ‘‘Bất khả kháng’’ mà thôi
Chẳng cần bói dân ta ai cũng rõ
Xứ Việt ta một mai có huy hoàng
Kinh tế mở, chính trị rồi theo mở
Dẫn đầu tàu ra biển lớn : miền Nam !
Xin cám ơn xứ miền Nam phóng khoáng
Đã bao dung nuôi
chán vạn con dân
Khắp 3 miền, không biệt phân ghét oán
Nửa đời người tôi ơn sống miền Nam ! …
PNP-SG02/10/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét