TQ đưa giàn khoan khổng lồ vào gần đảo Lý Sơn
ĐỌC TIN RỒI TỨC, CẢM HỊCH TƯỚNG SỸ
Nhượng bộ lần, ném thịt nuôi hổ đói
Sao tránh được tai vạ - hối về sau
Được chân sẽ lân đằng đầu
Hoàng-Trường sa nuốt xong, xâu
đến bờ
“Quân tử trả thù, mười năm chưa muộn”
Chỉ là liều thuốc phiện kẻ thù
Phản đối bằng miệng loa lu
Không kiện, không chống, từ từ nuốt trôi !
Đồng minh không có, lẻ
loi
Lòng dân nghi hoặc, sức mòi yếu thua
Bảo dân cứ tín ở Vua
Còn Vua đi cúng đi chùa vái van
Dân đau lòng lắm, phải than …
PNP-SG06/5/2014
TRÍCH HỊCH TƯỚNG SỸ
Ta đây, ngày thì quên ăn, đêm thì quên ngủ, ruột đau như
cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm-tức rằng chưa được sả thịt lột da của quân giặc,
dẫu thân này phơi ngoài nội cỏ, xác này gói trong da ngựa, thì cũng đành lòng.
Các ngươi ở cùng ta coi giữ binh-quyền, cũng đã lâu ngày, không có áo thì ta
cho áo, không có ăn thì ta cho ăn, quan còn nhỏ thì ta thăng thưởng, lương có
ít thì ta tăng cấp, đi thủy thì ta cho thuyền, đi bộ thì ta cho ngựa, lúc
hoạn-nạn thì cùng nhau sống chết, lúc nhàn-hạ thì cùng nhau vui cười, những
cách cư-xử so với Vương công Kiên, Đường ngột Ngại ngày xưa cũng chẳng kém gì.
Nay các ngươi trông thấy chủ
nhục mà không biết lo, trông thấy quốc-sỉ mà không biết thẹn, thân làm tướng phải
hầu giặc, mà không biết tức, tai nghe nhạc để hiến ngụy sứ, mà không biết căm;
hoặc lấy việc chọi gà làm vui-đùa, hoặc lấy việc đánh bạc làm tiêu-khiển, hoặc
vui thú về vườn ruộng, hoặc quyến-luyến về vợ con, hoặc nghĩ về lợi riêng mà
quên việc nước, hoặc ham về săn-bắn mà quên việc binh, hoặc thích rượu ngon, hoặc
mê tiếng hát. Nếu có giặc đến, thì cựa gà trống sao cho đâm thủng được áo-giáp;
mẹo cờ-bạc sao cho dùng nổi được quân-mưu; dẫu rằng ruộng lắm vườn nhiều, thân ấy
nghìn vàng khôn chuộc; vả lại vợ bìu con díu, nước này trăm sự nghĩ sao; tiền-của
đâu mà mua cho được đầu giặc; chó săn ấy thì địch sao nổi quân thù; chén rượu
ngon không làm được cho giặc say chết, tiếng hát hay không làm được cho giặc điếc
tai; khi bấy giờ chẳng những là thái-ấp của ta không còn, mà bổng-lộc của các
ngươi cũng hết; chẳng những là gia-quyến của ta bị đuổi, mà vợ con của các
ngươi cũng nguy; chẳng những là ta chịu nhục bây giờ, mà trăm năm về sau, tiếng
xấu hãy còn mãi mãi; mà gia-thanh của các ngươi cũng chẳng khỏi mang tiếng nhục,
đến lúc bấy giờ các ngươi dẫu muốn vui-vẻ, phỏng có được hay không?
QUYẾT HY SINH
Còn dòng máu Việt trong huyết quản
Ngàn năm non nước dám đâu quên
Khéo phá trận đồ giặc bẫy cạm
Hồn thiêng sông núi thoát bao phen !
Than ôi lần này vô cùng hiểm
Giặc nội ngoại thù, giáp công kiên
Chỉ mành treo chuông, giông chợt nổi
Rèn sức - minh tâm, quyết
hy sinh !
PNP-SG06/5/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét