ĐÔI BỜ TÌNH CA
Phạm Ngọc Phương
(Cảm tác khi đọc bài tuyệt đẹp thơ tình “Đôi bờ tình yêu” của thi sĩ Phạm Bá Chiểu)
Ý tạo hóa muốn hoàn hảo trên đời
Tạo gì ra cũng bao gồm một cặp
Là một cặp nhưng hai mặt đối lập
Mâu thuẫn nhau trong tổng thể hài hòa
Ngày và đêm kết thời gian bao la
Chở lịch sử chở mùa trôi đi mãi
Âm và dương 2 cực hoàn toàn trái
Tạo dòng điện dịch chuyển cả đoàn tàu
Đôi mắt sáng nhìn thấu đời bể dâu
Đôi tai thính nghe uống tình khúc nhạc
Đôi chân dài thả bộ chiều lãng mạn
Đôi tay mềm nâng niu ấm hồn nhau
Đôi môi xinh chết lịm hồn thương yêu
Đôi bờ sông tạo hai miền thương nhớ …
Từ bao giờ sông hai bờ không rõ
Chắc rất xa, từ con suối trong xanh
Dù rất nhỏ, cũng bờ em bờ anh
Róc rách chảy dưới tàn cây xanh mát
Cứ chảy mãi hòa nhiều dòng suối hát
Thành dòng sông chia bên lở bên bồi
Như tình yêu bất tận của lứa đôi
Đâu bắt đầu ? đến bao giờ kết thúc ?
Đôi bờ sông cùng vượt bao ghềnh thác
Cùng tháng năm nước chở nặng phù sa
Đôi bờ sông như tình yêu thiết tha
Ông Bà Ngâu khóc 2 bờ mưa trút
Tạo dòng sông bồi châu thổ xanh mượt
Đôi bờ sông nhìn gần mà xa xăm
Nhìn thấy đấy, cầu phà qua nhẹ băng
Mà xa quá, có bao giờ chạm mặt
Bờ gặp nhau, sông lấp, ngầm trốn biệt
Dòng lệ thầm chảy cuồn cuộn đáy sâu
Hết đoạn ngầm, lộ thiên, chia bờ đau
Như tình ta mãi muôn đời thương nhớ
Muốn gặp em, em cứ làm bờ lở
Mãi xa anh, dù anh cố bờ bồi
Ôi cuộc đời, tình đuổi - chạy trêu ngươi
Anh chán, lở, em bồi theo sát gót
Như đôi chim, xúm xít mùa Xuân hót
Quấn quít nhau xây tổ ấm tình yêu
Đôi bờ ta nhặt nắng sớm mưa chiều
Bồi chắt chiu, nuôi đất - nước - con nguời …
…từ rất nhỏ, những giọt mắt, hạt cười, phù sa
Có đôi bờ dòng sông mới nên thơ
Bao đôi tình đã làm nơi hò hẹn
Và không hiếm những đôi bờ ly biệt
Bởi cách ngăn ranh giới cắt chia tình
Trong lịch sử nhân loại chìm điêu linh
Nhiều đôi bờ đã đi vào huyền thoại
Chia đất nước tạm thời hay mãi mãi
Vì xung đột mâu thuẫn của con người
Những đêm rằm sông óng ánh trăng soi
Đôi bờ vàng thả hồn êm phiêu lãng
Vỗ dạt dào dòng nước vàng lấp lánh
Theo tiếng sáo réo rắt đò buông lơi
Có những ngày mưa lũ cuốn tơi bời
Xói lở tràn đôi bờ sông tan tác
Cuốn ầm ầm trôi phăng cây bật gốc
Sôi đục ngầu tung bọt trận cuồng ghen
Những ngày hạn sát đáy bờ xa thêm
Buồn hắt hiu ngổn ngang trơ doi cát
Tình đôi ta cũng nhiều khi thổn thức
Hiểu lầm nhau, lòng trần trụi chán chường
Sông có khúc, người có lúc giận-thương
Nhưng đôi bờ luôn song hành rong ruổi
Có khi gần, dòng sông hẹp vách núi
Khi lại xa, lưu vực rộng hiền hòa
Mãi muôn đời đôi bờ chung bài ca
Đưa nước nguồn từ suối khe ra biển
Bờ anh - em như tình yêu dâng hiến
Đến biển rồi, xong sứ mệnh đôi ta
Đến biển đời, bờ chia vào bao la
Thành bãi bồi đêm nằm nghe sóng hát
Sóng dạt dào mãi ầm vang lời hát
Ngàn đời ru khúc đôi lứa tình ca !
PNP03-02-2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét