PHiếM
Phạm ngọc phương
Đời nay mật hiếm ruồi đông
Thạch Sanh thì ít, Lý Thông quá nhiều
Đẹp tài người thích phải kiêu
Ăn thua tốt nhịn khéo chiều là xong
Lụy đò nín thở qua sông
Qua rồi “ghe cũ” mới mong trở về
Nữ kém hương sắc ma chê
Nam nghèo tài thiếu huyết dê, quỷ hờn
Chẳng tham sắc, nào trai khôn
Con thầy bồ bạn phải buông chớ đùa
Gọt Xoài chớ để Xoài chua
Đừng chơi bạn khốn nó cua bồ mình
Được quyền tham vọng, gái xinh
Đồng Tử mạt, công chúa kềnh mới cao
Tuổi lớn sức yếu xuống mau
Trẻ (đè) một tay xuống già cầu hai tay
Dày nợ nếu mình tốt vay
Vay xài cho sướng con (cháu) cày trả thôi
Không con tội sống với trời
Có con tội chết (khi) chưa vợi nợ tình
Tham sân mới có chiến tranh
Lãnh tụ kiệt xuất xây thành xương khô
Ba sáu tàn vàng vua Ngô
Sánh vai chúa Chổm xuống mồ còn say
Văn mình vợ người xưa nay
Ễnh ương khéo thổi cũng tày bò to …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét