Phạm Ngọc Phương
Đường đêm hun hút nỗi buồn thơ
Vàng ánh đèn khuya mắt mong chờ
Mưa giăng kính xe buồn xa vắng
Gạt nước xua đi giọt buồn mưa
Đèn pha xé toác rực lòng đêm
Đưa ta xa mãi chốn êm đềm
Hương tóc nhung huyền thơ thao thức
Chờ ta nỗi nhớ cháy hồng tim
Cuộc đời triền miên chuyến đi xa
Đường mưa heo hút đêm nhớ nhà
Xe chở người xuyên màn đêm đắng
Hồn đưa tim về ngọt hôn qua
Mưa đêm giăng giăng giọt sầu bay
Nhòa kính xe rưng đẫm tim này
Gạt nước xua mưa-giọt trời khóc
Gạt nhớ …
xa nhau …
giọt …
lòng …
rơi !!! …
Cửa biển 3 hòn-Hà Tiên-P chụp
GIỌT SẦU
Trần Huyền Nhung
Cảm tác đọc bài thơ “Giọt lòng đêm” của thi sĩ PNP
Khắc khoải canh khuya nỗi đoạn trường
Vọng về nơi ấy vẹn tình thương
Ngổn ngang trăm hướng lòng hai ngả
Ngả vẫn thiền thơ , ngả vấn vương .
Xe đêm ai chạy chốn đường trường
Mắt buồn thao thức nỗi nhớ thương
Mơ về xa lắm người trong mộng
Ướt mắt đêm trường bụi cuốn trôi .
Ai hay anh lạc giữa hồn tôi ?
Giọt ngắn , giọt dài cứ nhân đôi
Trong tiếng thì thầm mưa trong gió
Phong ba tình đời vẫn nổi trôi .
Khuya sầu cay mắt lắm người ơi …!
Đường về lẻ bóng ánh đêm rơi
Lữ thứ xa nhà thân tứ cố
Một giọt lòng đêm giữa cuộc đời .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét