Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH CÒN GÌ NHẬU KHÔNG EM ?


ĐT NƯC MÌNH CÒN GÌ NHU KHÔNG EM ?


“Đất nước mình có gì nhậu không em ?”
Oh, đầy món, tha hồ anh chọn lựa
Từ những dự án, công trình đầu tư của Khựa
Toàn đồ rác thôi, nhưng lại quả bựa nhậu ngon lành

Đến những món cho thuê đất vàng biển bạc rừng xanh
Chúng khai thác đến tanh banh, ô nhiễm
Nhưng món nào xào vô cũng nhậu ngon, trách miễn
Được bù lỗ, từ ngân sách bòn khố thuế dân còi

Oh, còn những món nhậu rất ngon, từ những mảnh đời
Vất vưởng tha hương của kiếp thân lao nô, đẻ thuê, nô lệ tình dục
Họ muốn đi nước ngoài làm việc, tìm thiên đường rồi sa vào địa ngục
Trên mỗi tấm thân cũng nhậu được triệu chục triệu trăm

Hay anh muốn kiếm “đặc sản tươi sống” để ăn ?
Oh, đầy rẫy những mỹ nhân háo danh chân dài tới nách
Họ cần một cái danh người mẫu - nghệ sỹ - nghệ nhân -… , để ra giá với khách
Cứ thoải mái nhậu đi, chỉ búng tay cái tách, là xong

Anh đừng lo đất nước mình có còn gì nhậu không ?
Từ công trình - tượng đài nghìn tỷ, đến bằng cấp giáo sư - tiến sĩ
Cái gì cũng có thể bóc ra tiền mà nhậu cho mệt nghỉ
Mặc đất nước sẽ về đâu anh nhỉ ? Đã có người lo hết, khỏi cần lo ! …
PNP-SG-11/5/2016



Follow
Đất nước mình có gì nhậu không em
Đất nước mình có gì nhậu không em?
Sao thực đơn hôm nay thứ gì cũng hết?
Dạ thưa anh, cá biển thì đã chết.

Cá sông, không. Nước mặn đã tràn bờ.


Ếch, cua, lươn, rắn, ốc chiên bơ
Đồng khô cạn, diệt vong từ tháng trước.
Có tôm sú bơm rau câu mọng nước
Không phải em bơm, trước khi nhập nhà hàng.

Món sườn heo sốt với rượu vang,
Giờ có thêm salbutamol cho nhiều nạc.
Hay anh ăn rau muống xào tỏi đi, cho nó mát.
Rau tươi xanh, rách lá, giống có sâu.

Món xúc xích Đức này, anh thường nhậu bấy lâu
Nghe nói có chất gây ung thư, em cũng không biết nữa.
Đây là món vú dê căng sữa
Anh nghĩ coi, vú dê đâu nhiều rứa mà làm.

Heo sữa quay, lưu tủ lạnh nhiều năm.
Khô mực nướng, em đã ngâm oxy già cho hết mốc.
Thôi thôi em; anh nghe mà muốn khóc.
Anh xin thề, anh bỏ nhậu từ nay.
[Bài thơ Nhậu của Phan Xuân Trung]

2 nhận xét: